Một đại thẩm mập mạp mặc xiêm y màu đỏ thẫm, trên tay cầm một xấp giấy, mỉm cười đon đả, nhiệt tình chào hỏi Ngụy Vô Kha, trên cằm nàng có một nốt ruồi đen thật lớn, cứ lên xuống theo động tác nói chuyện của nàng: "Ngụy công tử, hôm nay ta mang đến đều là công tử có gia thế tốt nhất trong Tiên môn, đều là các thế gia công tử có diện mạo nhất đẳng, ngươi cứ nhìn xem, từ từ mà chọn nha!"
Vừa dứt lời, nàng liền đem những tờ giấy kia nhét vào trong tay Ngụy Vô Tiện. Ngụy Vô Tiện bất đắc dĩ cầm những bức họa kia, quay đầu nhìn Ngu phu nhân ngồi uống trà trên ghế chủ tọa, chỉ cảm thấy đầu đau kịch liệt.
Muốn hỏi, vì sao hắn lại ngồi ở chỗ này nghe bà mối giới thiệu cho hắn những nam nhân trong Tiên Môn thế gia, ngay cả bản thân Ngụy Vô Tiện cũng không trả lời được!
Ba ngày trước, Ngụy Vô Tiện vẫn như thường lệ ở trong Phục Ma động nghịch mấy phát minh nhỏ của hắn. Buổi tối như thường lệ tùy ý cuộn cái chăn, lăn một cái lên trên giường đá là hắn đã có thể ngủ say như chết. Kết quả ngày hôm sau vừa tỉnh lại, thì đã ở đây rồi.
Hắn nằm ở trên chiếc giường quen thuộc của mình, tỉnh lại trong căn phòng quen thuộc, Ngụy Vô Tiện cho rằng mình đang nằm mơ, xoa xoa thái dương, một hồi sau, một Giang Trừng mang dáng vẻ thiếu niên một cước đá văng cửa phòng của hắn.
"Ngụy Vô Tiện! Ngươi vẫn còn ngủ!? Hôm qua không phải mẹ ta đã dặn, kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-khon-can-quyet-dau/424177/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.