Khi xe hỷ đến nơi cũng đã đến giờ. Ngụy Vô Tiện nắm chặt nắm tay, đúng vậy, hắn rất khẩn trương, Ngụy Vô Tiện một chút cũng không phủ nhận, hắn đúng là rất hồi hộp, hắn cư nhiên muốn lập gia đình, về sau chính là người đã có gia đình!!! Tự do không còn thì làm sao bây giờ!
Khi đến cổng thành, Hỷ Nương vén rèm lên, nhẹ nhàng đỡ Ngụy Vô Tiện xuống, trên đầu hắn phủ khăn voan, căn bản không thấy rõ đường phía trước như thế nào. Ngụy Vô Tiện cúi đầu nhìn thảm đỏ dưới chân, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Cứ như vậy, Ngụy Vô Tiện được Hỷ Nương dìu đi cả một đường, đột nhiên Ngụy Vô Tiện có cảm giác tay Hỷ Nương đang đỡ mình sao lại có một lớp chai mỏng.
Chợt bàn tay kia vẽ một chút trên lòng bàn tay Ngụy Vô Tiện, hắn sửng sốt, sau đó lập tức nói: "Giang Trừng!"
Giang Trừng "ừ" một tiếng: "Trên đường Hỷ Nương tay ngươi cho ta, để ta dẫn ngươi đến cạnh Lam Vong Cơ."
Ngụy Vô Tiện gật đầu cười đáp: "Được, Giang Trừng."
Giang Trừng nắm tay Ngụy Vô Tiện vừa đi vừa nói: "Lam Vong Cơ vì để ngươi nở mày nở mặt gả tới đây mà trải thảm đỏ mười dặm, phổ thiên đồng khánh*, đại xá thiên hạ, dân chúng Lam quốc rất cao hứng. Hơn nữa, Lam Vong Cơ còn tính toán dựa theo phong tục dân gian mà đến, mà phụ hoàng với mẫu hậu của Lam Vong Cơ cũng đến, hiện tại chỉ còn thiếu mỗi ngươi thôi."
*Phổ thiên đồng khánh /pǔ tiān tóng qìng/: khắp chốn vui mừng, khắp nơi ăn mừng.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-hoang-thuong-hoang-hau-khong-bang-long-ga-cho-nguoi/232977/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.