🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lam Vong Cơ tự nhận là chưa từng có hứng thú gì đối với phù triện, nhưng lá bùa màu vàng chữ đỏ đã hết pháp lực, héo rũ mềm mại nằm trong lòng bàn tay y, lại có một ma lực khó giải thích, hấp dẫn y vào đó.



Đầu ngón tay chậm rãi lướt qua nét mực chu sa có cảm giác hơi sần sần.



Phù văn rõ ràng là được viết bởi một nét vẽ, không gián đoạn, cũng không có chỗ bắt đầu lại.



Y vuốt phẳng một tờ giấy trắng, cẩn thận vẽ lại một lần.



Thất bại.



Lam Vong Cơ khẽ nhíu mày.



Lại lần nữa.



Vẫn thất bại. Y thế mà không thể nào viết liền mạch lưu loát, vẫn luôn có chỗ tạm dừng, chỗ khựng lại, ở những khoảng ngừng đó, linh khí sẽ thoát đi mất, rốt cuộc không cách nào nối liền được.



Có lẽ căn bản không phải chỉ có một nét bút, trên đời hoàn toàn không có quy củ nào, quy định phù văn chỉ có thể vẽ trong một nét, nhưng y không thừa nhận khả năng này. Bút pháp của người này tuỳ ý như thế, ngẫu hứng vẽ ra, giống như đi dạo ngoài sân vắng, không cần tốn nhiều sức.



Nhất định chỉ có một nét.



***



Đang đi trên con đường nhỏ lát đá trắng dẫn tới Nhã Thất, Lam Vong Cơ chắp tay sau lưng đi một mình.



Phía sau bức tường có ô cửa sổ chạm rỗng, các cô nương túm tụm lại khẽ cười nói.



Lam Hi Thần gọi y lại, Lam Vong Cơ ngước mắt lên thoát khỏi trầm tư.



"Huynh trưởng".

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-dao-phu-the/2494338/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Vong Tiện] Đạo Phu Thê
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.