Lam Vong Cơ phát hiện, Nguỵ Vô Tiện là thân thể theo y trở về Vân Thâm Bất Tri Xứ, nhưng linh hồn nhỏ bé tự do tự tại, phóng khoáng đầy sức sống kia, lại dường như đã đánh rơi ở nơi hồ sen lăn tăn gợn sóng từng nuôi dưỡng hắn.
Lên lớp học, Nguỵ Vô Tiện không chỉ không ngủ gà ngủ gật, không làm việc riêng, không lôi kéo Lam Vong Cơ gây rắc rối, thậm chí còn bắt đầu hết sức chú tâm nghe giảng, tuy rằng lưng vẫn như dây leo cứ xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng tốt xấu gì cũng tĩnh tâm, hỏi gì đáp nấy, thực sự khiến các vị tiên sinh giảng bài lau mắt mà nhìn.
Ngay cả Lam Khải Nhân cũng ngạc nhiên không nhặt ra được lỗi lầm gì, nhưng dù sao vẫn còn sợ hãi đối với những việc xấu nổi danh trong quá khứ của hắn, sợ Nguỵ Vô Tiện cố tình đùa bỡn ông, âm thầm lên kế hoạch âm mưu kinh thiên động địa nào đó, kinh hoàng khiếp sợ mà trải qua những ngày tháng thần hồn nát thần tính. Tiếp tục sợ bóng sợ gió quan sát một đoạn thời gian nữa, thằng nhãi bùn nhão không trét nổi tường này dường như thật sự quyết tâm thay đổi, biết liêm sỉ và yên tĩnh, không còn nghịch phá làm bậy làm bạ nữa, tuy vẫn có một vài tật xấu nhỏ khiến người ta bất mãn, nhưng từ sau khi trở về từ Liên Hoa Ổ là chưa từng bị phạt quỳ ở từ đường, đúng là một tiến bộ nhảy vọt. Lam Khải Nhân mới dám yên tâm vui mừng, chỉ nghĩ Lam Vong Cơ đi một chuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-dao-phu-the/2494224/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.