Tập hồ sơ trong tay Lam Vong Cơ đập xuống án thư cực kỳ vang dội, Lam Hi Thần giật mình sửng sốt, cây bút trong tay rơi xuống hai giọt mực, giương mắt ngạc nhiên nhìn về phía đệ đệ.
"Vong Cơ... làm sao vậy?"
Lam Vong Cơ như thể bừng tỉnh từ trong cơn mộng tưởng, ngực hơi hơi phập phồng, ánh mắt lập loè, trong giọng nói có vài phần run rẩy gần như bối rối: "Huynh trưởng, Nguỵ Anh hắn, Nguỵ Anh hắn..."
Lam Hi Thần thấy trên mặt y tràn đầy biểu cảm khác thường, đôi mắt cũng theo đó mở to lên, lo lắng hỏi: "A Tiện thế nào? Có chỗ nào không khoẻ sao? Hay là bị thúc phụ trách mắng?"
Hàng lông mi dài của Lam Vong Cơ khẽ rung lên, "Không phải...", vô tình khiến cho huynh trưởng hiểu lầm, y có chút rầu rĩ lắc lắc đầu.
Lam Hi Thần khẽ thở phào một chút, lát sau, nhìn chằm chằm nói: "Vậy, rốt cuộc là chuyện gì?"
Đôi mắt Lam Vong Cơ rũ xuống từng chút một, môi mấp máy, "Nguỵ Anh hắn không yêu ta".
Lam Hi Thần lắp bắp kinh hãi: "Ngươi... tại sao nói như thế?"
Lam Vong Cơ nói: "Hắn không muốn ta".
"Không muốn... ngươi?" Giữa mày Lam Hi Thần nhíu lại, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.
Giọng nói của Lam Vong Cơ theo ánh mắt chôn vùi xuống nơi không nhìn thấy được, đầu ngón tay siết chặt ống tay áo, nghẹn lời nói: "Chúng ta, đã lâu rồi không hề gần gũi".
Miệng Lam Hi Thần há to ra, ánh mắt dán chặt lên người của đệ đệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-dao-phu-the/2494220/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.