Ngụy Vô Tiện cũng không hiểu vì sao, chỉ vừa nghe thấy lời Ôn Tình nói, bản thân đã vội vã đến mức chạy vọt đi như vậy.
Lam Hi Thần đến chiến trường Giang Lăng, cũng không nhất thiết là muốn bảo Lam Vong Cơ đi trợ giúp chiến trường khác.
Hơn nữa hắn có một loại dự cảm, Lam Vong Cơ sẽ không dễ dàng rời khỏi Giang Lăng.
Nhưng mà không hiểu vì sao, chỉ một giây lát, trong vô thức hắn lại bỗng nhiên cực kỳ muốn gặp người này.
Nhìn thấy bóng dáng của y, bước chân của Ngụy Vô Tiện mới chậm dần lại.
Hai người kia giống như đang nói chuyện gì đó với nhau. Hắn biết là không nên nghe lén người khác đối thoại, nhưng có lẽ bởi vì đầu óc đang loạn cả lên, cho nên chân hắn giống như thoát khỏi sự khống chế của ý thức, ma xui quỷ khiến mà bước về phía trước vài bước.
Khi đến gần thêm một chút nữa, hắn nghe thấy được chuyện mà hai người kia đang bàn luận.
Nếu như không muốn để người khác biết, đương nhiên người khác sẽ không dễ dàng phát hiện ra hành tung của hắn. Nhưng có thể là do chuyện vừa nghe được làm hắn kinh ngạc quá mức, đầu óc Ngụy Vô Tiện đã không rảnh mà để ý đến những chuyện khác, vô thức lui lại phía sau vài bước, vừa vặn dẫm một phát lên đống đá vụn dưới chân, làm chúng phát ra một tiếng vang thanh thúy.
Nghe được tiếng động kia, Ngụy Vô Tiện theo phản xạ cúi đầu nhìn thoáng qua, rồi bỗng nhiên nhớ ra gì đó, lại giương mắt nhìn lên, Lam Vong Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-can-thuong-trach-chi/236353/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.