Khi Thúc Thần lao vào phòng ngủ, nhìn thấy Hoa Hành đang cực kỳ sợ hãi đứng góc giường ôm gối đầu, như con chìm sợ cành cong nhìn thứ bên cạnh giường.
Thấy được Thúc Thần thì cậu đã sắp khóc tới nơi, giọng nói cũng run rẩy: "Đây là cái gì?! Thúc Thần! Sao nhà cậu lại có cá sấu hả?!"
Ban nãy hắn cho Lily ăn xong quên đóng cửa, chột dạ sờ mũi: "Đây là thú cưng của tôi."
Hắn ngồi xổm xuống đi, gọi "Lily", con cá sấu ngẩng đầu, nhưng vẫn không nhúc nhích.
Thúc Thần cảm giác lông khắp người Hoa Hành xù lên, liền chạy đi lấy một cái khăn bông về, phủ lên đầu cá sấu.
Sự hoảng sợ của Hoa Hành nhanh chóng chuyển thành hành động thực tế đóng chặt cửa phòng, Thúc Thần bất đắc dĩ dùng khăn bọc Lily trở về, đồng thời đóng cửa kỹ.
Hoa Hành dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn.
Lúc cậu vừa tỉnh ngủ bỗng trông thấy đôi mắt của Lily ngay mép giường, cái miệng kia to rõ, hàm răng nanh sắc bén sáng lóa, giây phút đó Hoa Hành những tưởng đang có mặt trong hiện trường phim kinh dị.
Thúc Thần nhận ra ý muốn trách cứ từ cậu, hắn tiến lại ngồi ở mép giường, giải thích: "Tôi đã nuôi nó từ khi bé, tính công kích của Lily không cao. Thường ngày tôi đều nhốt nó trong phòng, lúc nãy cho ăn quên đóng cửa, tôi cũng ngờ nó sẽ chạy ra."
Hoa Hành ngồi trên giường ôm gối đầu, bình tĩnh hơn rất nhiều: "Vì sao gọi là Lily?"
Thúc Thần bật cười: "Bởi vì là một cô cá sấu."
Hoa Hành trăm triệu lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966498/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.