Edit: Nynuvola
Thúc Thần gỡ áo bông mà cậu đang giữ khư khư trên tay, nhìn Hoa Hành mỉm cười.
Ban phát thanh còn đang đọc kịch bản cổ vũ chợt chuyển sang lớn giọng gọi tên ba vận động viên cự ly 3000 mét đầu tiên lên nhận giải, Thúc Thần uống xong nước khoáng cầm chai đứng dậy, hoa mắt nhìn.
Hoa Hành vốn đang định đi theo, thoáng thấy cách đó không xa xuất hiện một cái đầu quen thuộc.
Cậu xoay người nói: "Mọi người đi trước đi." Sau đó chạy tới.
Thúc Thần híp mắt liếc Mã Văn Hạm, nhưng chốc lát sai đã bị nhóm Triệu Minh vây quanh kéo đi mất.
Dáng người của Mã Văn Hạm nhỏ bé, mặc bộ áo lông màu vàng nhạt, cột tóc đuôi ngựa, thoạt nhìn càng giống học sinh tiểu học.
Cô không chờ Hoa Hành bước tới đã thẳng thắn đốp ngay: "Cậu sợ người khác nhìn chưa thỏa à?"
Hoa Hành: "?"
Mã Văn Hạm trợn to mắt: "Toàn khối đều trông thấy cả đấy, còn chạy đuổi theo người ta? Cậu lo người khác không nhìn ra quan hệ của hai người hay gì?"
Hoa Hành có vẻ cũng không để ý lắm.
Mã Văn Hạm hừ một tiếng, quay đầu bỏ đi.
Hoa Hành đuổi theo cô, vừa sóng vai vừa giải thích: "Trước đây chẳng phải cậu từng nói, đừng bận tâm đến ánh mắt đánh giá của người khác sao?"
Nhắc tới chuyện này, Mã Văn Hạm quả thật là một cô gái có tố chất tâm lý mạnh mẽ.
Thành tích của cô vốn không tồi, lại ít lời, không giống những cô bạn gái khác kết giao hội nhóm, Mã Văn Hạm đó giờ đều làm theo ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966496/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.