Edit: Nynuvola
Thúc Thần dẫn Hoa Hành ra khỏi sân vận động qua một cánh cửa nhỏ, đi vòng quanh mấy căn nhà gần đó nhằm loại bỏ hoàn toàn mọi khả năng có người khác bắt gặp.
Hoa Hành: "......"
Tiếp theo hắn lấy ra một chùm chìa khóa.
Hoa Hành cuối cùng cũng bùng nổ: "Tại sao cậu có thể lấy được chìa khóa ở tất cả các phòng vậy??!!!"
Thúc Thần không trả lời, hơi nhìn bên ngoài —— Hiện tại tạm thời học sinh không đi qua cho nên nhanh tay vừa mở cửa liền kéo Hoa Hành tiến vào.
Bên trong có chút u ám, trên tường dựng mấy cây cột cũ kỹ đã bị tróc sơn, có cái cao quá đầu gối, có cái còn cao hơn cả Thúc Thần.
Phía bên kia xếp chồng mấy tấm đệm, trong góc đặt lác đác kệ gỗ kiểu cũ và vài quả bóng chuyền lăn lóc dơ đến mức không nhìn ra màu sắc.
Ngoài ý muốn chính là, căn nhà này thoạt nhìn khá sạch sẽ.
Trong đầu Hoa Hành còn một mớ lời muốn nói.
Ngay bản thân cậu cũng chưa phát hiện mỗi lần đối mặt với Thúc Thần, Hoa Hành bất giác sẽ biểu lộ suy nghĩ thật sự của mình.
Cậu đã từng trầm mặc kiệm lời, không có bạn bè, cũng không chia sẻ nhiều với mẹ, rất nhiều chuyện chỉ có thể nghẹn uất trong lòng.
Tuy Thúc Thần là kiểu người lạnh nhạt, nhưng vẫn vô cùng dung túng cho cậu.
Chỉ là cậu không tìm được cơ hội —— Hoa Hành tranh thủ thời gian ít ỏi hắn đang khóa cửa mà đánh giá bốn phía, ngay giây tiếp theo chợt bị đè lên tường vòi hôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966494/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.