Edit: Nynuvola
"Reng reng reng!"
Tiếng đồng hồ báo thức mỗi khi vang lên sẽ luôn nhức nhối như vậy, dường như nhất định phải đánh thức bằng được người đang nằm trên giường.
Từ trong ụ chăn bỗng vươn ra một cánh tay trắng bóc, chuẩn xác tắt cái nút trên chiếc đồng hồ báo thức kiểu cũ, sau đó ném cái thứ đã trở thành người câm vào góc tường.
Bộp một tiếng, căn phòng quay về dáng vẻ yên tĩnh.
Hoa Hành nhắm hai mắt, vùi trong chăn không muốn động đậy.
Cậu cực kỳ quý trọng và hưởng thụ sự ấm áp trong bóng đêm lặng lẽ này —— Tĩnh lặng, nhưng nó cũng vô cùng ngắn ngủi, sắp phải kết thúc rồi.
Sau khi thở dài trong lòng, Hoa Hành xốc chăn ngồi dậy.
Vừa ngước mắt lên lập tức thấy con nhện đen đang bám trên trần nhà, Nóc nhà trắng đã có dấu vết ố vàng phai nhạt theo thời gian, còn chằng chịt những vết rạn nứt phủ kín mạng nhện.
Thứ quỷ kia hình như đã nhận ra mình bị Hoa Hành đưa vào tầm ngắm, chạy nhanh như bay, vụt một cái trốn vào sau cánh cửa tủ quần áo.
Hoa Hành nhìn chằm chằm con nhện bò đi, hai mắt buồn ngủ nhíu lại, vì vậy bèn giơ tay dụi mắt.
"Au......" Cậu đau đến cong lưng, không khỏi dâng lên cảm giác khó chịu.
Không cần nhìn gương, Hoa Hành cũng có thể tưởng tượng ra hai mắt của mình đã trở nên thê thảm thế nào.
Tối hôm qua vừa về tới nhà, cậu chợt trông thấy một người đàn ông đang quỳ gối trên sofa bóp cổ Hoa Ánh Hà. Ngay khoảnh khắc ấy, cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966471/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.