Hắn cho bác sĩ đến xem tình hình cô gái nhỏ, người bị thương khá nặng, ngoài vết bỏng ngoài da, còn có phần đầu chấn thương. Cô hôm mê mấy ngày liền không tỉnh, hắn bèn đưa cô và người đàn ông kia về lại Hon quốc để tiện giám sát và chữa trị.
.....
"Thưa quốc vương, tình trạng của hoàng phi đã ổn rồi ạ.
Có lẽ vài ngày nữa sẽ tỉnh lại, bây giờ có thể dùng thuốc được rồi."
Gia Tân cúi người cung kính với Lãnh Hoàng, anh là bác sĩ riêng bên cạnh hắn, phụ trách chăm sóc cô gái nhỏ này.
Lãnh Hoàng ngồi ở mép giường vuốt lên mái tóc sương lê, cong môi cười tà, liền xua tay lười biếng cho Gia Tân làm theo kế hoạch.
Hắn muốn cho Lưu Ly dùng một loại thuốc, để cô khi tỉnh lại sẽ tạm thời mất đi thị lực, coi như sự trừng phạt hắn dành cho cô khi bỏ rơi hắn suốt 5 năm qua.
Mấy ngày sau, Lưu Ly thực sự tỉnh sau cơn hôn mê, đầu bị thương không rõ như thế nào cô lại không chết.
Từng kí ức trong đại não đột nhiên biến mất hết thảy, cô chỉ nhớ cảnh tượng căn phòng bốc cháy, sau đó cô bị cái gì rơi vào đầu, rơi vào một vùng tối tăm.
Cô cố gắng nhớ lại mọi việc, nhưng tất cả cô đều không nhớ. Thứ duy nhất cô nhớ là cái tên của mình, và...nhớ đến người đàn ông luôn che chở cô, Tuyên Uyên.
"Tuyên Uyên, Uyên!"
Tiếng hô tìm to rõ, trong trí nhớ cô vẫn nhớ Tuyên Uyên là người quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tay-cua-ac-ma/3315605/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.