Ngày hòa thân, Lưu Ly mặc lễ phục chuẩn bị bước lên xe ngựa, sau lưng bỗng có cảm giác bị theo dõi, cô rùng mình xoay đầu nhìn lên cung điện vàng son.
Những người trong hoàng gia đang đứng trên cao tiễn biệt cô, họ cười rất tươi, chỉ duy nhất người kia nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén đầy ác ý, ý cười cũng thâm sâu khó dò.
Lưu Ly sợ hãi trước biểu cảm đó của hắn, không bao giờ quên được những gì hắn đã làm với cô.
Lúc ngồi vào xe ngựa, Lưu Ly cúi mặt không dám nhìn lại dù chỉ một lần, một lòng một dạ muốn rời khỏi nơi đau thương này nhanh nhất có thể.
Đoàn người đón dâu cũng khẩn trương lên đường, chẳng mấy chốc đã đi xa, Lãnh Hoàng nhìn người con gái hắn yêu nhất bỏ lại hắn cô độc, trong lòng không khỏi dâng lên sự phẫn nộ.
Hắn hướng mắt đỏ ngầu về phía hoàng đế, từ từ chuyển sang từng người anh em, chị gái.
- Các người khiến Tiểu Ly rời khỏi ta...ta sẽ lấy mạng các ngươi để đền bù !
Tuổi hắn đã không còn nhỏ, cũng nên bắt đầu tính chuyện ngôi vị.
.....
Ba năm sau.
Buổi đêm, cô gái nhỏ mơ ác mộng, mỗi khi mơ thấy cảnh ngày đó dưới bụi hoa tử đằng bị làm nhục, cô liền tỉnh phắt dậy hoảng sợ, đôi mắt đẹp sớm tràn ra nước mắt thở phì phò khó khăn.
Người đang nằm bên cạnh cô cũng bừng tỉnh, tự nhiên đem cô ôm vào trong lòng, thuần thục xoa xoa lưng trấn an, kiên nhẫn ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tay-cua-ac-ma/3315601/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.