Đây là lần đầu tiên Tiêu Trạm chủ động nói chuyện với Trình Dục từ sau vụ hôm qua, chủ đề vẫn liên quan tới võng phối, nhưng câu hỏi lại khiến anh hơi bất ngờ.
"Nếu như anh nói đó chính là câu chuyện về anh, em có tin không?" Một lát sau, Trình Dục hỏi ngược lại. Truyện Thám Hiểm
Tiêu Trạm dời ánh mắt nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng cười, nụ cười của anh vừa thoải mái vừa khiên Trình Dục bất an lạ lùng. Tiêu Trạm quay đầu lại, vươn tay cởi khăn quàng trên cổ xuống, đưa nó cho Trình Dục trước cái nhìn ngỡ ngàng của anh.
"Hôm nay cảm ơn anh, hẹn gặp lại." Nói xong, anh đẩy cửa xe ra. Mưa rơi lất phất phủ xuống tay áo anh, lưu lại dấu vết ẩm ướt.
Đột nhiên, Trình Dục nghĩ tới suy đoán của Triệu Vân Khải hôm qua, trong nháy mắt, EQ của anh tăng cao chạm đỉnh. Anh vươn một tay kéo Tiêu Trạm quay lại trong xe, vội nói.
"Tiêu Trạm, chẳng lẽ em không hề cảm thấy nhân vật em phối có chút gì đó quen thuộc hay sao?"
Tiêu Trạm ngẩn người.
Trình Dục ngắm nhìn đường nét gương mặt tinh tế của anh, một loại cảm xúc đã chôn vui dưới đáy lòng từ rất lâu bỗng dưng phun trào mạnh mẽ, vọt thẳng lên vượt qua rào cản mà anh tự đặt cho bản thân.
"Tiêu Trạm, anh thích em, từ hồi lớp mười một tới giờ vẫn luôn rất thích em."
Lời tỏ tình vừa dứt, Trình Dục cảm thấy xiềng xích trói buộc anh nhiều năm qua đã đứt gãy, mười hai năm thầm mến đợi chờ đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-phoi-tinh-yeu-tham-kin-cua-dai-than/1669589/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.