Bên trong quán Cà phê, Nam Bác nghiêng tai lắng nghe, ý thức được ở đây ba người thanh âm đều rất dễ nghe. Y đột nhiên nhớ tới khi học đại học Triển Nguyên muốn học Phát thanh, bị ba của y cho một cái tát chụp tỉnh, sửa lại học Kinh doanh quản lý. Nam Bác lúc ấy làm Đại ca ca còn quan tâm y vì cái gì muốn học phát thanh, Triển Nguyên nói: “Em muốn làm diễn viên ***g tiếng.”
Sau đó Mẹ Triển còn từng nói với y, Tiểu Nguyên rất mê ***g tiếng, đi tham gia cái gì trận thi đấu ***g tiếng lớn, còn đạt giải nhất. Lúc ấy y nghe xong đều cười cho qua. Nhiều năm như vậy, ham muốn của vẫn không thay đổi. Mà cũng bởi vì đam mê này, khiến cho y thành công bắt được tâm Kim Hạ.
Nam Bác rất phiền muộn, lại cảm thấy Kim Hạ như thế nào lại giống như các cô gái, ngốc nghếch hâm mộ, từ sùng bái phát triển thành yêu.
Phong Tranh ừng ựng rót coca: “Em thật sự hối hận không phối anime, mất đi cơ hội để Thiểm Thiểm yêu mình.”
Loạn Thế Lưu Tinh mắt trợn trắng khinh bỉ: “Thôi đi, Thiểm Thiểm lại không manh cái âm thụ này.”
“Em có thể dùng diễn kỹ chinh phục hắn!”
“Nôn ” Loạn Thế Lưu Tinh lòng giả vờ nôn khan, “Thiên Nguyên diễn kỹ so với em kém hơn? Rồi hãy nói, Thiểm Thiểm là loại coi trọng diễn kỹ sao? Ngay cả hắn hiện tại cũng mặt than.”
Nhắc tới điểm này vẻ mặt Phong Tranh liền thê thảm: “Như thế nào lại không được, Thượng Đế a!”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-phoi-dai-than-vs-vong-du-dai-than/1289596/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.