Edit: Hestia
"Ha ha ha, được rồi, đi thôi, chúng ta ra ngoài ăn, gần chỗ này có món gì ngon không, tôi mới đến đây lần đầu tiên, chưa quen lắm." Triệu An nhìn Diêu Tích lúng túng đỏ mặt, ngoài ý muốn cảm thấy đáng yêu cực kỳ, ý định ban đầu muốn hỏi tội cậu cũng tan thành mây khói. Ngẫm lại, cậu nhóc cũng chỉ mới lên cao trung, còn mình thì đã sắp tốt nghiệp đại học, hai chuyện đó liên quan gì đến nhau, chính mình kích động như vậy làm gì.
"Ừ, đi ra ngoài ăn..." Trong lòng Diêu Tích thầm nói hỏng bét, sự thật là cậu không thường đến trường học, gần đây có bán đồ ăn gì cậu còn không biết, nhưng lại không đành lòng nói thật, tuy mới gặp Triệu An lần thứ hai, không hiểu vì sao, cậu luôn cảm thấy trên người Triệu An tỏa ra một loại khí chất làm người ta hoảng loạn.
"Tôi nghĩ, hay là chúng ta ăn ở trường luôn đi, đồ ăn của căn tin trường không tệ." Nói chung thức ăn ở trường không quá khó nuốt, có điều như vậy cũng không thể gọi là ngon được.
"Căn tin? Được đó." May mà Triệu An không xoắn xuýt quá vấn đề này.
Căn tin trong trong trường x thực hiện hệ thống tự chọn, muốn ăn cái gì thì gọi bác gái thêm vào cái đó, làm như vậy đều có thể vừa ý mọi người, Diêu Tích nhìn thực đơn, thức ăn hôm nay đa số đều là món cậu thích, lúc này cậu mới bỏ đi chủ ý ra ngoài thưởng thức mĩ vị.
Không thể không nói, cùng nhau ăn cơm là một việc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-phoi-chi-nha-ai-du-thu/943437/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.