“Người ở trên mạng” Cố Từ đè nén nỗi chua xót trong lòng, nghi hoặc hỏi.
“Hình như là một vị đại thần, gọi là gì nhỉ, Tiểu Nhiên, anh ta gọi là gì ta, thời điểm mấu chốt như này cơ mà ông đây lại quên mất tiêu.” Lâm Sinh Phồn nhíu mày nghĩ nghĩ, cuối cùng dứt khoát hỏi người bên cạnh.
Tần Nhiên ngẩng đầu vừa định trả lời, nhân viên phục vụ bưng đĩa đồ ăn lên đánh gãy lời cậu sắp sửa nói ra, “Đồ ăn đến đây, mời các vị từ từ thưởng thức.”
Đề tài bị cản lại phía sau, chuyện này cứ như thế không giải quyết được thêm chút gì, Cố Từ cũng không hỏi lại, ba người liền nói về chuyện ba ngày sau kỉ niệm ngày thành lập trường.
“Đúng rồi Hội trưởng, dạo gần đây về chuyện kỉ niệm thành lập trường, nhân lực có hơi thiếu thốn… Hay là gọi Tiểu Nhiên đến giúp đỡ đi, dù sao Tiểu Nhiên cũng không có tiết học nào.”
Tần Nhiên bị nhắc tới tên mờ mịt liếc nhìn hai người một cái, nuốt đồ ăn trong miệng xuống hỏi: “Cái gì cơ”
“Tiểu Nhiên, em có đồng ý hỗ trợ việc kỉ niệm ngày thành lập trường không” Khóe miệng của Cố Từ hiện lên một nụ cười dịu dàng, ánh mắt cực nhu hòa.
Tần Nhiên bị ánh mắt ôn nhu như vậy nhìn liền không kiềm nổi hai má đỏ lên.
Cậu quả thật là yêu Lương đại như thế mà, uhuhu vậy mà còn bị sự dịu dàng của học trưởng câu dẫn mất rồi phải làm sao đây.
“Giúp đỡ, đương nhiên là có thể… Chỉ cần học trưởng không chê là được rồi.”
“Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-phoi-chi-lua-gat-dai-than-dem-ve-nha/69492/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.