Sau khi Sở Tô và Tiếu Thần xuống máy bay, cậu liền gọi điện thoại nói La Quỳnh Thư đến đón cậu, biết được bà đã ở ngoài sân bay chờ.
“Mẹ ở bên ngoài chờ chúng ta rồi, đi thôi.” Sở Tô cất điện thoại xong, nói với Tiếu Thần ở bên cạnh.
“Anh có chút hơi khẩn trương.” Tiếu Thần nói, loại cảm giác gặp mẹ vợ này rất vi diệu, không thể tính là thật khẩn trương, cái loại cảm giác này mang theo chút ít hưng phấn, như là kích động tình cảm của hắn và Tô Tiểu Quai được trưởng bối thừa nhận, “Ôi chao, em nói một chút lần trước lúc gặp gia trưởng là cảm giác gì?”
“Cảm giác gì a.” Sở Tô suy nghĩ một chút, trong đầu hiện lên nét mặt già nua của Tiếu Khải Đức, “Lúc biết người bạn già là gia gia anh, em vô pháp dùng từ để biểu đạt thành lời, hai chữ, muốn say.”
“Phốc.” Tiếu Thần nở nụ cười, cùng cậu đi ra ngoài, “Anh là nói lúc gặp ba mẹ anh, em khẩn trương không?”
“Khẩn trương a, lúc không đi đều sợ anh bị đánh chết.”
“Bạn học Tô Tiểu Quai, biểu tình của em tuyệt không giống như đang khẩn trương.”
“Bởi vì khẩn trương cũng vô dụng.”
“Cám ơn em an ủi anh, hiện tại anh tuyệt không khẩn trương.”
“Nga, vậy là tốt rồi.” Bước chân Sở Tô dừng lại, quay đầu nhìn về phía hắn, “Mẹ em ở chỗ đó, anh không khẩn trương là tốt rồi.” Nói xong chỉ vào phía trước ý bảo hắn nhìn sang.
“…” Tiếu Thần nhìn về phía người phụ nữ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-phoi-chi-dai-than-cong-luoc-chien-vong-phoi-chien-luoc-cong-phong-dai-than/3282402/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.