*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lão đại, đã ngủ chưa? Hửm? Ngủ không được sao?”
“Như vậy a, nghe nói đếm cừu có thể giúp dễ ngủ, tôi đếm cừu cho cậu nha…”
“Một con cừu, hai con cừu, ba con cừu, bốn con cừu, năm con cừu … sáu mươi, ây da, đếm tới bao nhiêu con rồi nhỉ? Hửm? …. Sáu mươi bảy con cừu, sáu mươi tám con cừu …. Chín mươi tám con cừu, chín mươi chín con cừu, một trăm con cừu, lão đại, cậu đã ngủ được chưa? Còn chưa có sao, tôi đây tiếp tục đếm, một trăm lẻ một con cừu, một trăm lẻ hai con cừu ….”
“Hai trăm chín mươi bảy con cừu, hai trăm chín mươi tám con cừu, hai trăm chín mươi chín con cừu, ba trăm con cừu, a, nguyên lai đã ngủ rồi sao, thế thì ngủ ngon, mơ đẹp.”
“Lão đại, đã ngủ chưa? Hửm? Ngủ không được sao?”
“Như vậy a, nghe nói đếm cừu có thể giúp dễ ngủ, tôi đếm cừu cho cậu nha…”
Sở Tô nằm trên giường tai mang phone nghe thanh âm trầm thấp của Trầm Tiêu đếm cừu cho cậu nghe xong một lần lại lặp lại một lần bất biến, thanh âm đối phương ôn nhu khiến cho đáy lòng cậu mềm thành một mảnh, lăn qua lộn lại trên giường mấy vòng vẫn là không buồn ngủ, từ lần trước ở hiện trường YY Trầm Tiêu lâm thời có việc sau khi logout đã qua ba ngày rồi còn chưa có xuất hiện, lúc đó Trầm Tiêu logout
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-phoi-chi-dai-than-cong-luoc-chien-vong-phoi-chien-luoc-cong-phong-dai-than/3282346/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.