Bí Uyên thừa lúc còn 10 phút nữa là tới 11h, nhanh chóng đem mấy bài thành phẩm ghi âm ở phòng thu chuẩn bị xong xuôi rồi đưa lên diệp tử của mình. Trước khi đi ngủ thì nhắn một cái tin cho Ly Đồ xác nhận đã về nhà rồi, thế là Bí Uyên “uể oải” cả ngày không hề lo lắng bước vào giấc ngủ.
Tối hôm sau học muội gõ qua hỏi.
○○○
Tiểu V: sư huynh!
Lam xoa xoa: hửm?
Tiểu V: Các anh! Anh và đại sư huynh! Các anh! Các anh đã hát song ca ở phòng thu hả????!!!!!
Lam xoa xoa: ừ, làm sao thế?
○○○
Hợp ca có vấn đề gì sao? Cũng không phải lần đầu tiên, Bí Uyên lơ đễnh.
○○○
Tiểu V: !!!!!!!!!
Tiểu V: các anh gặp nhau rồi!!!!
Lam xoa xoa: … .
Lam xoa xoa: đúng vậy 0v0.
○○○
Được rồi, Bí Uyên thoáng có chút hối hận bỏ thêm một câu vào bài ca: lần đầu ghi âm ở phòng thu, không biết hiệu quả ra sao =, =
○○○
Tiểu V: các anh! Lam sư huynh sao có thể dễ dàng đã bị lừa như thế, giận chỉ tay.
Lam xoa xoa: … .
Lam xoa xoa: lúc anh sinh nhật sư huynh đã nhắc qua với anh rồi.
Tiểu V: lăn lộn, té ra là mưu đồ bí mật đã lâu!
Lam xoa xoa: … vì sao Tiểu V em kích động thế?
○○○
Em sao có thể kích động như vậy?! Đó là một vấn đề cần trả lời hay sao? Cô bé tiểu V luôn luôn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-phoi-chi-1-chuyen-1-nguoi-tu-tu-du-va-bi-du/3092004/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.