Hứa Điềm ngồi vào hư không.
Cô không ý thức được là do Từ Chính Thanh cố ý, dẩu mông tiếp tục đung đưa về phía sau, nhưng mỗi lần chỉ khó khăn chạm vào quy đầu một chút.
Càng đưa càng xa,cảm xúc như có như không dẫn đến huyệt nhỏ của Hứa Điềm phun đầy nước dâm. Cô đang quá ngứa ngáy, nhu cầu muốn cây gậy th*t của anh cắm vào, nhưng lại càng bị chậm chạp không được như ý.
Hứa Điềm vội nhưng cũng không quay đầu lại.
Cô còn nhớ Từ Chính Thanh đang cùng người khác nói chuyện điện thoại, bởi vậy không lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt nhìn anh.
Hai người đối diện, Hứa Điềm nhẹ nhàng phe phẩy đôi mông nhỏ, ý bảo Từ Chính Thanh cắm vào đi, vừa như giận dữ lại như khát cầu, dáng vẻ đơn thuần nhưng lại dâm dục.
Chỉ vài giây, Từ Chính Thanh đã không chịu nổi.
Anh lạnh lùng cũng không kiềm chế giữ được dáng vẻ ngiêm túc nữa, vội cúp điện thoại, ném sang một bên.
Thuận tay vỗ vỗ mông Hứa Điềm, Từ Chính Thanh thay đổi một tư thế dựa vào đầu giường, sau đó nhìn dáng vẻ Hứa Điềm còn đang mê mang, yêu cầu cô: "Tự ngồi lên đi."
Nghe vậy, Hứa Điềm chỉ rối rắm không đến hai giây, ngoan ngoãn đi qua.
Cô chậm rãi ngồi quỳ trên đùi Từ Chính Thanh, nhìn chằm chằm vào cây cậy thịt thô dài một lát, dùng tay vịn lấy vai anh, tìm được cửa động của mình, mông trầm xuống.
Khoái cảm này khác hẳn khi vào từ phía sau.
Lúc vào từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-ngot-ngao/3326208/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.