Cẩu Tử
Hiệu suất làm việc của Tưởng Chính Hoa rất tốt, qua hai ngày đã điều tra ra thân phận của cô gái kia, dù sao phạm vi cũng nhỏ, cô gái kia họ Chu, tên là Chu Lâm, đồng thời cũng không phải là cô gái, mà là nam. Chỉ là cậu ta có vóc người tinh tế như nữ, tuổi không lớn, ước chừng hai mươi, vừa tốt nghiệp đại học, không phải người địa phương, đại học mới đến đây, nhìn qua không bối cảnh, cũng không có công việc, lại tiêu tiền rất nhiều.
Vì thế Tưởng Chính Hoa càng điều tra sâu thêm, phát hiện cậu ta có một trưởng bối rất thân thiết.
Mà vị trưởng bối kia càng dễ điều tra hơn, chỉ cần hỏi thăm một chút liền biết.
Người này vốn ở khu vực thôn trấn xa xôi, thanh danh trong thôn không nhỏ.
Trên căn bản việc gì cũng làm, hành y chữa bệnh, bấm tay đoán mệnh, phong thủy cũng xem, là người tài toàn.
“Họ Mạnh, gọi Mạnh Thành.” Tưởng Chính Hoa đưa ảnh cho Vưu Minh xem.
Hai người hiện đang ngồi ở tiệm cà phê vị trí gần cửa sổ, ánh nắng chiếu qua cửa sổ, Vưu Minh nhìn bức ảnh.
Lão trung niên trong ảnh có gò má cao, nhưng vì mập nên không dễ nhận ra, nụ cười trên mặt tạo cảm giác hòa ái dễ gần.
Vưu Minh nhận bức ảnh, biết việc sau đó chính là của cậu, nói mấy câu với Tưởng Chính Hoa xong mới rời đi.
Mạnh Thành ở trong một khu nhà nhỏ trong thành phố, nơi này nhà ở đều là từ thời kiến quốc, sau đó được chính phủ để mắt tới.
Kiến trúc cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-mon-nam-qua/765256/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.