Cẩu Tử
Rượu quá ba tuần, bạn học cũ uống say khướt, không biết là ai đề nghị cơm nước xong đi KTV, Khương Hoài cho người đặt phòng riêng trước, lại gọi xe, chờ người đi không sai biệt lắm, hắn mới hỏi Vưu Minh đang đứng một mình: “Cậu không đi?”
Vưu Minh nói với hắn: “Tối nay cảm ơn anh, tôi không đi được, để bọn họ đi chơi đi.”
Khương Hoài đưa cho cậu một điếu thuốc, Vưu Minh lắc đầu: “Tôi không hút thuốc.”
“Không ngại đi?” Khương Hoài hỏi.
Đây là bãi đất trống để đậu xe, thông gió, Vưu Minh: “Anh hút đi.”
Khương Hoài móc bật lửa ra châm thuốc, vẻ mặt sảng khoái, khóe miệng mang theo ý cười: “Vẫn là làm người tốt hơn, làm quỷ nào có thể hút thuốc?”
Vưu Minh không hề giật mình, cậu đã nghi ngờ, cho nên không cảm thấy ngạc nhiên.
“Anh là Tiểu Phượng hay Giang Dư An?” Vưu Minh hỏi.
“Khương Hoài” trợn mắt, muốn tiến lên che miệng Vưu Minh.
Vưu Minh vội vàng lùi về sau một bước, nhớ ra con quỷ này là ai.
‘Khương Hoài’: “Thật ra ta vẫn đi theo bên cạnh ngươi, không dám đến gần.”
“Sau đó Tiểu Phượng nói với ta, ngươi muốn đi tham gia họp lớp, cho nên ta chạy lại đây.”
Vưu Minh: “Khương Hoài đâu?”
“Khương Hoài”: “Chết rồi.”
Vưu Minh ngẩng đầu nhìn nó.
“Khương Hoài” vội vàng giải thích: “Ta mới vừa nhìn hắn, hắn liền chết, vừa mới chết, ta mới có thể sử dụng thân thể của hắn, nếu là người chưa chết, lúc tỉnh lại, có sinh khí, ta không thể nhập vào.”
“Cái này ngươi có thể hỏi Tiểu Phượng, hoặc là hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-mon-nam-qua/765225/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.