Vưu Minh có thể cảm giác được tinh lực trôi đi đã trở lại, khí lực biến mất cũng đã khôi phục, thủ quyết tạo ra càng có uy lực hơn, miệng niệm thần chú càng nhanh hơn, thế nhưng theo tinh lực đến chính là một loại hoảng loạn không nói rõ được.
“Tiểu Phượng? !” Vưu Minh muốn bắt lấy tay Tiểu Phượng, nhưng cậu lại không thể thả thủ quyết ra, nếu không tất cả nỗ lực sẽ trở về con số không.
Vãng Sinh Chú là chú thuật quái dị, đặc biệt là khi có thêm chú thuật tăng cường, thời gian nó tồn càng lâu uy lực và phạm vi lan rộng càng lớn, siêu độ càng được nhiều quỷ hồn.
Trán Vưu Minh nổi gân xanh, mắng: “Cô dừng lại đi!”
Thân thể Tiểu Phượng đã nhạt đi gần như trong suốt, ả thật sự cảm thấy mình rất thông minh, cảm thấy bản thân không làm sai, ả không hiểu vì sao Vưu Minh lại tức giận, gương mặt dữ tợn của ả lộ ra vẻ nghi hoặc, không vui nói: “Ta đang giúp đỡ, ngài tức cái gì nha!”
Ả còn đắc chí: “Ta hữu dụng hơn Vân Đồng, chiến thắng trận này lão đại nhất định sẽ khen ta!”
Vưu Minh cắn chặt răng, giọng đã khàn đi: “Cô có biết cô sẽ hồn phi phách tán hay không?”
Tiểu Phượng nghiêm túc gật đầu: “Biết nha.”
Vưu Minh: “Vậy cô còn…”
Tiểu Phượng nhìn quỷ hồn xung quanh: “Trước khi tới đây, chúng ta đã chuẩn bị tâm lý sẽ hồn phi phách tán.”
Làm quỷ là chuyện không hay ho gì, người chết sẽ thành quỷ, mà quỷ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-mon-nam-qua/2312776/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.