Vưu Minh dựa vào tường, hai tay vòng qua ngực, như cười như không nhìn ba yêu quái trước mặt.
Trong mắt cậu không gợn sóng, tuy đang cười, nhưng lại khiến người khác cảm thấy lạnh lùng dị thường.
Bất quá, chỉ trong nháy mắt, Báo ca đã nhào tới, hai tay biến thành móng vuốt, da trên người cũng thay đổi, trên mặt cùng cánh tay mọc đầy lông, răng nanh sắc nhọn lộ ra ngoài, trong bóng đêm lóe lên hàn quang.
Vưu Minh không chút hoang mang, tay bấm thủ quyết, miệng niệm chú ngữ.
“Thiên sư!” Hai mắt báo ca lồi ra, cơ mặt vặn vẹo dữ tợn.
Vưu Minh cười nhìn hắn, tiểu yêu quái như hắn không tính là uy hiếp với cậu.
Báo ca còn chưa tới gần, đã bị một luồng sức mạnh áp xuống mặt đất, trên lưng như có ngàn cân đè nặng, ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích, chứ đừng nói là đầu.
Sức nặng kia vẫn đang tiếp tục đè áp, Báo ca điên cuồng giằng co, nếu cứ tiếp tục như thế hắn sẽ bị ép thành thịt vụn.
Mũ lưỡi trai cùng áo sơ mi bông nhìn nhau, đều thấy được sợ hãi trong mắt đối phương.
Chuyện gì thế này? Vưu Minh không phải chỉ là thiên sư bình thường chuyên đuổi quỷ sao?
Một thiên sư đuổi quỷ… Làm sao có khả năng đối phó với yêu quái như chúng?
Vưu Minh ngẩng đầu, không nhìn Báo ca đang giãy dụa trên đất, mà nói với mũ lưỡi trai và áo sơ mi bông đang đứng cách đó không xa: “Các ngươi không lên à?”
Cậu chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-mon-nam-qua/2312731/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.