Hoang đường một buổi tối, sáng hôm sau tỉnh dậy Vưu Minh mệt như chó chết, ánh mặt trời chiếu lên mí mặt cậu, Vưu Minh đưa tay dụi mắt, bên ngoài trời đã sáng choang, rõ ràng đã vào thu, ánh nắng vẫn còn gay gắt, không biết đến khi nào khí trời mới mát mẻ hơi.
Mẹ Vưu đang tưới nước cho mấy chậu hoa, dì Trình đã dọn bữa sáng lên bàn.
Sáng nay dì Trịnh làm bánh gạo và sữa đậu nành, còn có dưa nuối, trứng luộc và bánh màn thầu.
Chắc vì cuối cùng cũng li hôn với chồng, dì Trịnh dồn hết tinh lực vào công việc, học thêm không ít món ăn mới.
Khí tràng giống y như ba Vưu, đứng ngốc một mình cũng có thể cười.
“Tiểu Minh, nếm thử bánh gạo này đi.
” Dì Trịnh tháo tạp dề, tươi cười đầy mặt nhìn Vưu Minh đi xuống.
Vưu Minh: “Dì vất vả rồi”.
Dì Trịnh: “Vất vả gì đâu, từ khi học được cách lên mạng tra thực đơn dì mới biết, rất nhiều món thoạt nhìn rất khó, thực ra lại làm rất dễ.
Dì vừa học được cách hầm xương sườn mới, buổi trưa làm cho cháu ăn! Không cần dùng đến nước, chỉ thêm hành tây, vừa đơn giản ăn lại ngon, bây giờ mạng internet phát triển, học gì cũng nhanh!”
Dì Trịnh không được đi học, mãi tận sau này mới học được ít chữ.
Bình thường xem thực đơn còn phải tra từ điển.
Càng ngày càng biết làm nhiều món ăn, tay nghề cũng tốt lên.
Vân Đồng từ phòng đi ra, ngửi thấy mùi thơm nên tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-mon-nam-qua/2312705/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.