Kỳ nghỉ đông ngắn ngủi thích chí đã qua, vài ngày trước khai giảng, một số sinh viên về trường trước.
Trước cửa ký túc xá, ba chàng trai xúm lại thành một vòng tròn nhỏ dưới lầu, ở giữa là hai cái vali, trông vô cùng khôi hài.
Lục Văn Hạo cảm thán: “Đâu ngờ lại có một ngày tôi sẽ đến trường trước ngày khai giảng.”
Cao Tự Tường cúi đầu bấm điện thoại: “Cậu có thể không đến.”
Lục Văn Hạo: “Vậy sao được, cách đường dây mạng, sự tò mò của tôi đã ứ muốn nổ tung rồi… Đâu giống các cậu, ở ngay gần đây, lúc nào cũng được gặp họ.”
“Thôi thôi.” Cao Tự Tường cạn lời, “Suốt kỳ nghỉ đông tôi chỉ gặp Hoan Hoan một lần, còn là lúc cậu ấy tới nhà tôi chúc Tết nữa chứ. Cậu ấy mặc kín lắm kìa, nguyên người chỉ lộ mỗi cái mặt…”
Lộ Hàng nói: “Thôi cũng đỡ hơn tôi, suốt kỳ nghỉ đông tôi còn chẳng hẹn được Hướng Hướng ra, ai ngờ khai giảng xong mất luôn bạn cùng phòng.”
Ba người im lặng một lúc.
Lục Văn Hạo chân thành rằng: “Hai người nói xem, cùng là yêu qua mạng, tại sao tôi khác với họ nhỉ?”
Cao Tự Tường đáp: “Ngưu tầm ngưu mã tầm mã…”
Cậu ta chưa nói xong, Lục Văn Hạo đã bổ nhào lên người cậu ta, hai người ‘uýnh’ nhau túi bụi.
Cảnh Hoan cùng Hướng Hoài Chi đến chỗ quản lý ký túc xá làm thủ tục trả phòng, khi ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy Lục Văn Hạo giơ hai tay cầu cứu.
“Hu hu hu ông sai rồi, đm.” Lục Văn Hạo vỗ cánh tay Cao Tự Tường, “Mạnh vậy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802985/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.