Bố mẹ Cảnh Hoan đều cuồng nhiệt với công việc, mẹ lại càng nghiêm túc hơn, nhưng ngoài công việc ra, hai vợ chồng cũng không bỏ bê con cái, thậm chí năm nào cũng sẽ dành vài kỳ nghỉ để du lịch cùng gia đình.
Sau khi Cảnh Hoan lên đại học, thời gian sum vầy của cả nhà ít đi nhiều, học kỳ này chỉ gặp mặt qua những cuộc gọi video mà thôi, nên người luôn lạnh nhạt như mẹ Cảnh cũng không nhịn được lải nhải thêm vài câu.
Mẹ Cảnh nhíu mày nhìn cậu: “Sao ăn mặc phong phanh vậy?”
“Ba món, đủ rồi.” Cảnh Hoan đáp: “Đi thôi, con mời bố mẹ ăn cơm.”
Bố Cảnh nghe thế bật cười, gật đầu: “Được.”
“Muốn ăn gì ạ?” Cảnh Hoan hỏi.
Mẹ Cảnh nói: “Cứ ăn tiệm con thường ăn nhất.”
Tất nhiên Cảnh Hoan sẽ không dẫn bố mẹ đến tiệm gà om nấm mười mấy tệ một phần, cậu nghĩ ngợi một lúc, quyết định vào tiệm cơm Quảng Đông gần đây.
Xoay người lại, bắt gặp tầm mắt của Hướng Hoài Chi.
Cảnh Hoan nhướng mày vì bất ngờ, miệng vẫn giữ nụ cười, thậm chí lúc đi ngược về còn dừng lại cạnh anh.
“Anh, chẳng phải anh định mua đồ à?”
Hướng Hoài Chi lẳng lặng đứng đó, nhìn hết người này sang người nọ trong mấy giây.
Giống quá.
“Ừ, đi ngay.” Anh gật đầu với hai người phía sau, “Cháu chào chú, chào dì ạ.”
Mẹ Cảnh nhoẻn miệng cười: “Chào cháu, cháu là bạn cùng lớp của Cảnh Hoan à?”
“Mẹ, đây là đàn anh khóa trên của con, Hướng Hoài Chi.” Cảnh Hoan không thích nghe những lời khách sáo, cậu vội xen ngang: “Anh, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802943/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.