Cảnh Hoan nhìn thông báo hệ thống, cậu chết nên rớt mấy mươi vàng và hơn ba mươi triệu điểm kinh nghiệm.
Tiền là chuyện nhỏ, nhưng điểm kinh nghiệm làm cậu xót chết mất, hơn ba mươi triệu kinh nghiệm đấy, cậu làm cả tuần mới kiếm lại được.
“Rớt bao nhiêu tiền?” Hướng Hoài Chi hỏi.
“Tiền rớt không nhiều, chỉ chừng tám mươi thôi.” Cảnh Hoan ủ rũ: “Kinh nghiệm rớt hơn ba mươi triệu.”
[Tâm Hướng Vãng Chi cho bạn 100 vàng.]
Cảnh Hoan sửng sốt, vội ném tiền về: “Anh làm gì vậy?”
Hướng Hoài Chi lại ném tiền cho cậu, lần này là ba trăm vàng: “Tôi rớt mạng, nếu không ban nãy đã không thua.”
Cảnh Hoan chợt có hơi chột dạ.
Nếu không vì mình, Lục Văn Hạo đã chẳng đuổi đánh Tâm Hướng Vãng Chi.
Cảm giác chột dạ này nhanh chóng bị xua đi, Cảnh Hoan nghĩ ngợi, giữ lại tám mươi vàng cho mình, ném số còn lại về: “Em không cần phần dư đâu anh.”
Hướng Hoài Chi không cố chấp nữa: “Sau này dẫn cậu kiếm lại kinh nghiệm.”
Cảnh Hoan trầm ngâm một lúc mới đáp: “Được.”
*
Trận chiến giữa Nhàn Nhân Các và Vô Cực kéo dài đã ba ngày mà chưa có xu hướng ngơi nghỉ, Con Đường Tơ Lụa vẫn nhốn nháo vô cùng, nhóm sát thủ của hai bên cũng bày trận nghiêm ngặt ở bản đồ dã ngoại.
Song, tình hình chiến đấu đã không còn khoa trương như ngày đầu nữa, dù sao thì mọi người cũng bận bịu với cuộc sống hiện thực, không thể lên mạng hai mươi bốn tiếng được.
Thế nên Xuân Tiếu còn cất công thống kê luôn thời gian lên mạng của tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802933/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.