Cảnh Hoan uống vội một ngụm nước để xua đi cảm giác quái lạ kia, cậu bay đến cổng truyền tống bang, định vào bang xem thử.
Vừa được đưa vào bang đã thấy một cô nàng rắn trắng bên cạnh mình đang nằm ườn trên chiếc ghế gỗ màu nâu, lay nhẹ chiếc quạt hương bồ, đuôi rắn trắng buông thõng xuống đất, là Xa Phu Bang giá đắt nhất.
Bản đồ bang được thiết kế đẹp tuyệt vời, nhiều cảnh hùng vĩ như thác chảy, cầu vồng, đình đài lầu các cổ điển, chẳng kém cạnh gì so với những thắng cảnh tình nhân trong game, cũng chỉ có mấy cô gái tinh tế tỉ mỉ mới làm được đẹp thế thôi.
Cậu chợt nhớ về bang trong server cũ của mình, bang chủ là một tên thô kệch, bản đồ bang của họ trống trải vô cùng.
Ngoài ruộng thuốc thì chẳng còn gì nữa.
Hiếm khi nhìn thấy bản đồ đẹp như vậy, Cảnh Hoan nghĩ ngợi, dứt khoát không dùng Xa Phu mà định dạo bước thăm thú, nào ngờ vừa đi được vài bước thì có thêm một người xuất hiện bên cạnh, đồ đen tóc đỏ, trong tay là thanh trường kiếm tỏa ánh đen.
Tiểu Hồ Tiên lập tức dừng bước.
[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi~~ (phấn khích)
Vừa gửi câu này, Tâm Hướng Vãng Chi lại biến mất cái “soạt”, chắc là truyền tống từ chỗ Xa Phu rồi, chỉ để lại một mình Cảnh Hoan đứng ngơ tại chỗ, trên đầu còn nguyên bóng thoại xưng hô thân thiết ấy, trông ngơ chết đi được.
… Đồ đàn ông chết tiệt, không lễ phép chút nào.
Cảnh Hoan không nhịn được gõ hai biểu tượng cảm xúc lên.
[Cận]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802894/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.