Đoàn Lâm nhìn điện thoại, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Một người phụ nữ số lạ gọi đến mắng cậu một chập, cậu không hiểu cô ta nói gì, chỉ mang máng nghe cô ta quát rằng tại sao cậu giả danh người chết…
Gọi nhầm người à? Đoàn Lâm nhún vai, cất điện thoại. Chiều hôm ấy, cảnh sát tìm đến giải đáp thắc mắc của cậu.
Họ nói người gọi là Nghiệp Viên Viên, “Cậu có quen chị ta đấy, Nghiệp Viên Viên là một trong những người sống sót trong vụ nổ vài ngày trước, là chị nội trợ xinh đẹp tóc dài.” Cảnh sát miêu tả, Đoàn Lâm từ từ nhớ lại hình dáng Nghiệp Viên Viên.
“À… nhớ rồi! Vậy anh tìm tôi làm gì?”
“Cú điện thoại cậu nhận là cuộc gọi cuối cùng của chị ta, chúng tôi tìm cậu để xác minh… có phải Nghiệp Viên Viên gọi để cảnh cáo cậu không được hù dọa chị ta hay không?” Cảnh sát nhíu mày nghi ngờ.
“Đúng, hôm đó là lần đầu tôi gặp chị ấy, tôi thậm chí không biết tên chị ấy chứ đừng nói là gọi điện…” Đoàn Lâm cúi đầu trả lời.
Cậu nói dối. Thật ra cũng không thể xem là nói dối, nếu kể cho cảnh sát chuyện cậu gặp trong bóng tối, liệu họ có tin không? Cùng lắm họ chỉ tưởng cậu bị dở hơi. Quả nhiên… sự kiện ấy không bình thường!
Đoàn Lâm vừa cung cấp khẩu cung vừa suy nghĩ.
Không bình thường ở chỗ nào nhỉ?
Tại sao mới có mấy ngày mà đã mất hai mạng người? Còn trùng hợp là người sống sót sau vụ nổ. Cứ như lần trước thần chết không đưa họ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-linh-thu/155078/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.