Người edit: cuuvy + phong
Sất Vân Long quì gối trên tuyết lạnh, không dám ngẩng đầu lên nhìn bốn người trước mặt, chỉ có thể lặng im nghe bọn họ đàm luận:
- Doanh nhi, đây chính là đứa nhỏ mà con nhắc tới sao?
- Dạ vâng, thưa sư phụ. Đứa bé đó chính là nhi tử của tiểu đệ Sất Vân Tuyến, tên chỉ có độc nhất một chữ Long.
- Sất Vân Long? Cái tên này cũng không tồi. Được rồi, Y nhi, lại xem tình trạng của nó trước đi.
- Có gì đáng xem? Trúng Đoạt Mệnh độc mà chưa chết, khẳng định đã bị trích ra không ít máu. Cách cầm cự này, ai mà chẳng biết? Đã bước một chân vào quỷ môn quan rồi, cùng lắm thì duy trì được một năm nữa.
- Vậy theo con phải làm thế nào?
- Muốn sống, cách duy nhất là luyện Độc Công. Nhưng đệ tử đã từng nói sẽ không nhận đệ tử nữa. Mà Độc Công, không thể truyền cho ngoại nhân.
- Ta thấy đứa nhỏ này cũng không tồi, con thử suy nghĩ lại xem?
- Một Kiếm Sư cấp bốn cỏn con, đệ tử còn chẳng thèm để vào mắt.
- Tỷ tỷ, lần này tỷ sai rồi. Đứa bé đó là một vong linh ma pháp sư. Hơn nữa còn là một trong bốn vong linh ma pháp sư trong truyền thuyết – Cửu Vong Tứ Thánh Chủ.
- Thánh Chủ thì sao? Muội cũng từng là Thánh Chủ còn gì? Cuối cùng thì sao?
- Thần lực có linh tính, ắt sẽ tìm được chủ nhân thích hợp của nó, đâu phải cứ cưỡng cầu là được?
- Nói tóm lại, ta không nhận đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-linh-ma-phap-su/1480809/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.