Edit: Cháo
Thanh Lâm biến thành yêu tinh dính người, còn bám dính hơn cả Khâu Khâu.
Không có việc gì cậu cũng sờ Thương Việt một cái, hoặc là ngã nằm lên người hắn, ôm mặt hắn rồi hôn chóc chóc như gà mổ thóc, mới đầu Thương Việt không tình nguyện đâu, nhưng Thanh Lâm vừa lộ ra ánh mắt đau lòng là hắn không dám động đậy, mang theo tâm trạng đền bù mà đè gáy lấp lấy môi cậu, sau đó cam chịu số phận nằm trên giường mặc cậu dày xéo.
Thỉnh thoảng Khâu Khâu sáp tới gần, nó cho rằng cha và lão đại đang chơi trò chơi nên chạy vội chui xuống gầm bàn trà lôi quả bóng lông màu hồng của nó ra rồi lại nhảy lên giường, tha bóng đến cho cha nó chơi, nhưng còn chưa tới gần, Thương Việt đã động ngón tay, bóng nhỏ bay khỏi miệng nó, Khâu Khâu mắt nhìn quả bóng bay ra khỏi phòng ngủ, bay đến cánh cửa đằng xa xa, tủi thân muốn khóc.
Lúc chạy ra ngoài phòng ngủ quay đầu lại nhìn, nó thấy Thương Việt đang nghiêng người đè Thanh Lâm ở dưới, Khâu Khâu vội thắng xe, đang định quay lại để cứu cha thì cửa đã lạch cạch đóng lại.
Khâu Khâu bị dọa đến cụp đuôi.
Nhưng được một lúc là nó đã phản ứng lại được, chuyện này chẳng khác gì mấy trăm năm trước, khi đó ở trên núi, mỗi lần lão đại muốn làm chuyện xấu với cha thì sẽ lừa Khâu Khâu đuổi theo bướm nhỏ, nói chỉ cần Khâu Khâu bắt được bướm là sẽ dẫn nó xuống núi chơi.
Có lần Khâu Khâu vất vả lắm mới bắt được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-khau/203191/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.