Tô Dã dẫn Hồng Tuyến đi đến quán cơm Tây, trước kia cô cũng từng đến đây một lần. Chỗ đó thường mấy người có tiền mới đến, đối với người trẻ tuổi mới bắt đầu làm việc như Tô Dã thì ăn một bữa tùy tiện cũng tiêu hết tiền cả tháng sau, từ biểu tình ''dữ tợn'' của cậu ta khi nhìn đến menu liền biết.
Hồng Tuyến trên mặt tuy bình lặng không gợn sóng, nhưng trong lòng sớm đã sóng gió mãnh liệt. Cô bình tĩnh cầm menu lên, nói với người phục vụ: ''Món này, món này... ờm.. món này.. còn có.. món này nữa.. lại thêm một phần tráng miệng đi.''
Cô lặng lẽ liếc mắt nhìn Tô Dã, thấy cậu ta biểu tình khóc không ra nước mắt, miệng không tự chủ được cong lên.
Thức ăn chỉ trong chốc lát đã được bưng lên.
Hồng Tuyến đã đói bụng cả ngày trời, hoàn toàn không thèm để ý đến Tô Dã đang gắt gao nhíu mày, cô bắt đầu động đũa.
Tô Dã thật ra không có tâm trạng để ăn, cậu lặng lẽ rút ví tiền từ túi sau ra, thời dịp Hồng Tuyến không để ý ngồi đếm tiền mặt.
Quên đi, ai bảo mình lỗ mãng như thế? Xem ra lần sau cậu không nên xuất hiện, cứ an tĩnh ngồi ngây ngốc phân tích hồ sơ tài liệu các loại là được. Tháng này thực sự phải sống qua ngày bằng mì gói sao? Nếu đã vậy... Tô Dã cất ví tiền, nhìn bàn mỹ thực trước mắt, cứ ăn đã rồi tính sau!
Nhìn bộ dạng Tô Dã rầu rĩ cúi đầu cắn bò bít-tết, Hồng Tuyến che miệng tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-hoa-cuc/2517827/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.