Thông tin Tô Dã đưa cho Hồng Tuyến rất rõ ràng, không quá khó để tìm thấy những gì cô cần. Những đứa trẻ bị mất tích đều được cha mẹ gửi ảnh cho cảnh sát. Chỉ cần có ảnh chụp, khẳng định sẽ tìm được thân phận Miki.
Cô lật xấp hồ sơ dày, nhanh chóng tìm thấy ảnh bé.
Tạ Gia Kỳ, nữ, sinh ngày 17 tháng 6 năm xxxx.
Thời điểm mất tích là 3 năm trước, khi đó bé mới 5 tuổi.
Mà phỏng theo bộ dáng hiện tại, đại khái cũng chỉ 5, 6 tuổi. Xem ra sau khi mất tích không lâu, bé liền bị giết hại.
Nếu là buôn trẻ em, bọn buôn người sẽ không tùy ý giết ''cây hái tiền'' của mình. Miki chết thảm như vậy, sợ là giữa chừng đã xảy ra gì đó.
Hồng Tuyến xoa xoa thái dương, rồi cầm lấy áo khoác, bước ra ngoài.
''Hồng Tuyến!'' Thẩm Nhược kêu: ''Chúng ta cùng đi!''
Tay nắm chốt cửa của Hồng Tuyến hơi ngừng lại: ''Không cần, Thẩm Nhược, anh trông Miki đi, em bảo Tô Dã đi cùng là được.''
''Cậu ấy vừa nói rất mệt, muốn ngủ.'' Thẩm Nhược nhắc nhở.
Hồng Tuyến quay đầu cười với anh: ''Ở đây trông Miki thật kỹ, được không anh?''
Thẩm Nhược nhíu mày, đối với lời từ chối uyển chuyển của cô, anh nín lặng.
Hồng Tuyến, rốt cuộc em đã làm gì?
**
Tô Dã rất buồn ngủ, mí mắt đánh nhau chí chóe, thế mà khi nghe mệnh lệnh của Hồng Tuyến, cậu nhanh chóng bật dậy thay quần áo. Chúa ơi, cậu đã bị luyện thành phản xạ có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-hoa-cuc/2517764/quyen-4-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.