Nhà cũ của ta và Chu Cốkể từ khi bị đốt vẫn không xây lại, chũng ta ở luôn tại điền trang. Ta là ngườikeo kiệt, Chu Cố cũng không câu nệ tiểu tiết, cho nên biệt viện ở điền trangcủa ta dễ nghe là nhỏ xinh khéo léo, nói trắng ra là nhà nông sân nhỏ, khôngnhư các nhà giàu khác nhà cao cửa rộng rất khí thế.
Chúng ta trận này cãi nhau rất lớn, ta vừa gào vừa hét, sau còn bị bệnh mộtchặp, không cần truyền thì cả nhà đều biết. Mặc dù không có người trắng mắt đếnhỏi ta là chuyện gì đã xảy ra, nhưng đại khái truyền đến truyền đi, vẫn là cómấy phần chân thật. Dĩ nhiên, phụ tá của Chu Cố đều là người thông minh, tựnhiên trong lòng hiểu rõ.
Ta đoán, những phụ tá này của hắn đều là tâm phúc lúc ở phủ Tần Vương, ướcchừng là do Chu Cố sử dụng sản nghiệp bí mật khiến bọn họ biết đầu đuôi, mới lặnglẽ chạy theo chủ cũ. Những người này tới tới lui lui, cơ hồ cũng nằm vùng khắpnơi tại những chỗ Chu Cố quản lý sản nghiệp, ta đây cũng kiêm luôn chức năngthám tử a... Dù sao thương nhân giao dịch, tin tức luôn linh thông nhất, chuyệnnày cũng không khiến người ngoài ý.
Thật ra ở lại bên Chu Cố chỉ có hai người. Một người bộ dạng thư sinh gọi làPhạm Tú, bộ dáng quân nhân gọi là Chung Hội. Đều rất oai hùng phi phàm, khiếncho các cô nương, nương tử trên dưới điền trang đều xuân tâm nhộn nhạo, khăn tayhà bao thu được mấy giỏ lớn. Nhưng những người này, ngay cả mắt cũng không liếcta một cái, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-giang-nam/5921/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.