Chu Cố chẳng những phúchắc, hơn nữa vô cùng tâm cơ. Cho dù là thời khắc này, hắn cũng không buông tha.Ta nghĩ hắn dùng cách “nước lạnh nấu ếch” không cách trốn tránh, chuyện gì đềuđã tính trước làm sau, ngay cả đêm động phòng hoa chúc cũng không ngoại lệ.
Cảm tưởng? Cảm tưởng chính là ta biết vóc dáng thấp là rất cực khổ. Hắn thủpháp thuần thục thành thạo, có thể thấy được thời niên thiếu cơ hội thực tậprất nhiều, nhưng đầu của ta vẫn đầy dấm. Thế nhưng hắn cả cái này cũng tínhtoán, nước chảy mây trôi lại tự nhiên cởi y phục của ta, một mặt nhẹ giọng dụdỗ, một mặt nhẹ nhàng xoa cái cổ đau nhức của ta, thuận tiện không biến sắcvuốt nhẹ trên cánh tay.
Ta nghĩ hắn đã hết thuốc chữa. Không may, ta mặt ngoài là một tiểu cô nươngthuần khiết, nội tâm lại là thục nữ kinh nghiệm phong phú... Mặc dù có điểm mơmơ màng màng, cũng cảm thấy hưởng thụ thỏa mãn, chỉ là trong lòng còn có chútbuồn cười.
Không biết chuyện phong lưu này có giống học đi xe đạp không, nam nhân học xongcũng sẽ không quên. Chung đụng nhiều năm như vậy, hắn ngay cả điểm xì căng đancũng không có qua, lại lão luyện đến trình độ này.
Chuyện phong lưu này cũng chia Tam Lục Cửu Đẳng (nhiềuloại). Nam nhânmười người thì có chín người lập chí muốn làm hoa hoa công tử, nhưng người cóthể thành như vậy không nhiều. Muốn khiến nữ nhân thần hồn điên đảo, sẽ phảitùy theo tài năng tới đâu mà dạy, hiểu rõ nữ nhân mới được. Cho nên nói, kinhdoanh cái gì muốn làm đến đỉnh cao không đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-giang-nam/5918/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.