*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Hoắc Cảnh Lân biết Lâm Nham lập tức liên đi S thị quay diễn cũng không nói thêm cái gì, chỉ yên lặng giúp đỡ Lâm Nham thu dọn hành lý, còn cố ý nhét vào trong va ly một cái áo măng tô dài màu xám.
"Mới giữa tháng tám thôi, không nhất thiết phải mang áo măng tô theo a?" Lâm Nham ngồi ở trên giường nhìn hắn thu thập va ly, không có ý ra tay giúp đỡ.
"S thị mấy ngày gần đây đang đổ mưa, nếu nửa đêm quay chụp cảm thấy lạnh cũng còn có cái mà mặc, cũng không nặng mang theo đi." Hoắc Cảnh Lân chòm qua hôn góc miệng cậu một cái, "Chờ anh rãnh liền đến thăm em."
Lâm Nham cười nắm lỗ tai của hắn, đầu lưỡi liếm liếm cằm hắn, "Lúc em không có nhà Hoắc tiên sinh phải đúng giờ ăn cơm nha!"
Hoắc Cảnh Lân vẻ mặt đau khổ nhìn cậu, khóe miệng ép xuống thực ủy khuất đầu dựa vào chỗ hỏm vai của cậu làm nũng, "Nhận một bộ phim là đủ rồi không nên nhận hai bộ, thật mệt a."
"Em phải nhanh hồng lên, không thể thấp hơn anh nhiều lắm." Lâm Nham bật cười, nam nhân này lúc ngây thơ thật sự là không log out, hơi một tí lại đùa giỡn vô lại, nhưng đẹp mắt làm cái biểu tình gì đều đặc biệt manh.
Hoắc Cảnh Lân thở dài buộc chặt cánh tay ôm lấy cậu, "Được rồi, anh đưa em đi sân bay."
Lâm Nham gật gật đầu, sớm chiều ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-giai-tri-chi-dot-xuat-ket-hon/996366/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.