Bị ân ái chói mù mắt tập thể sáu người khinh bỉ Hoắc Cảnh Lân, Hoắc Cảnh Lân cũng không thèm để ý, dùng muỗng sứ nhỏ múc cháo vây cá đút cho Lâm Nham.
Lâm Nham trên tay đang bận bóc thịt cua cho hắn, sau khi cái muỗng sứ nhỏ qua tới liền lập tức há miệng uống hết, "Ngô!"
"Ngon không?" Hoắc Cảnh Lân cảm thấy vẻ mặt của cậu rất đáng yêu, cặp mắt trợn tròn khuôn mặt phồng lên, thật muốn hôn một cái.
"Dạ." Lâm Nham gật đầu, rất tươi, ăn ngon.
Trang Hi Nhiên không chịu được ai ai hai tiếng, im lặng quay qua Hoắc Cảnh Lân trợn trắng mắt, "Hai người chú ý một chút nha! Đã biết hai người là chồng chồng hợp pháp rồi, cũng nên lưu cho chúng ta những cẩu độc thân một con đường sống được không."
Nghiêm Văn Tân rất đồng ý lời của hắn ta, chính mình thế nhưng mới vừa thất tình, nhưng chuyện của mình vẫn là muốn nói, "Cái hạng mục khu đông kia của cậu lưu cho tớ một chỗ với, tớ cảm thấy hứng thú."
"Bao nhiêu?" Hoắc Cảnh Lân nghiêng đầu nhìn cậu ta.
Nghiêm Văn Tân vươn tay so số ba, Hoắc Cảnh Lân gật đầu một cái đáp ứng.
Lâm Nham không hiểu tiếng lóng của hai người là có cái gì, chỉ chuyên tâm ăn, cậu thật là có chút đói bụng.
Sau khi ăn uống no say mấy minh tinh rời đi, Lâm Nham không hiểu rõ bọn họ đến là vì cái gì, nhưng trong lòng những người ngồi ở đây lại rõ ràng.
Không có người ngoài ở chỗ này Lâm Nham rõ ràng cảm giác được mấy người khác thả lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-giai-tri-chi-dot-xuat-ket-hon/996364/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.