Vấn đề Hoắc Cảnh Kỳ nói lên kỳ thực cũng là điều Tô Mỹ Linh muốn hỏi, đến cái tuổi của bọn họ rồi luôn luôn muốn ôm cháu, cho nên thấy Lâm Nham đột nhiên sắc mặt hồng rực cũng liền đoán được nhất định là con trai nhà mình nói gì đó, không khỏi có chút gấp gáp hỏi, "Hai con chuẩn bị lúc nào sinh?"
"Mẹ, chuyện này cũng phải thể vội vàng được, mẹ đừng tạo áp lực cho hai chúng con." Hoắc Cảnh Lân có chút trách cứ nhìn mẹ mình, hơi lắc đầu.
"Con, con, con sẽ cố gắng." Lời không trải qua não đã ra khỏi miệng rồi khiến cho Lâm Nham muốn khâu một cái dây khóa kéo ngoài miệng mình, nỗ lực cái gì mà nỗ lực! Quá không rụt rè rồi!
"Được được được, hai con tìm một thời gian đi làm kiểm tra đi, nếu như thiếu cái gì liền sớm tu bổ." Tô Mỹ Linh cười híp mắt nhìn Lâm Nham, đừng nói, con dâu nam này còn rất hiểu chuyện.
Người một nhà đang nói chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng ô tô, không cần hỏi cũng biết, Hoắc lão gia tử đã trở về rồi.
Đừng xem Hoắc lão gia tử lớn tuổi thân thể cũng rất tốt, bước đi không cần quải trượng cũng không cần dìu, sắc mặt hồng nhuận thanh âm vang dội, vừa vào cửa nhìn thấy Hoắc Cảnh Lân liền bắt đầu trừng mắt thổi râu mép, "Con thằng nhóc thối này còn biết trở về sao! Con tìm một người đàn ông kết hôn ra thể thống gì nữa! Người đàn ông kia có thể sinh con sao! Con có phải là muốn tuyệt hậu hay không a!"
Lâm Nham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-giai-tri-chi-dot-xuat-ket-hon/996354/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.