Sáng sớm, ánh mặt trời sung túc. Ánh sáng xuyên qua khe hở của tấm gỗ phản chiếu trên mắt của Mạc Phỉ. Cậu mở mắt ra, chậm rãi đứng dậy.
Lăng Ba và những người khác đang bận bịu, nên khi nhìn thấy Mạc Phỉ, liền thấy cậu quay đầu lại: “Lát nữa tôi sẽ dẫn anh tới chỗ để xe, đợi tôi rửa mặt xong đã. Anh đi nhìn xung quanh đi, nhưng chú ý không nên đụng tới phiến cửa lớn kia.”
Mạc Phỉ đi qua hành lang chật hẹp, rất nhanh liền đi đến nơi cuối cùng. Tối hôm qua bọn họ đều chen trong một phòng. Mạc Phỉ, Lăng Ba, và cả hai vợ chồng già nữa. Còn một người khác ở ngoài canh gác, vì vậy Mạc Phỉ cũng chưa từng gặp người kia.
Kéo dài đến cuối hành lang có một ban công, trên đó bám quanh đầy dây thường xuân chạy dọc theo chân tường.
Mạc Phỉ đến ban công nhìn xung quanh. Bên dưới là một đường cái, trong khu dân cư đối diện đường cái có những Zombie tụm năm tụm bảy đang du đãng xung quanh.
“Cậu mới tới nhỉ? Tối hôm qua tôi và Lăng Ba đem cậu từ xe xuống, thế mà cậu cũng không tỉnh lại. Một mình một người như vậy khẳng định là mệt muốn chết rồi. Tôi tên là Từ Trung.”
“Mạc Phỉ.”- Cậu nắm chặt tay của đối phương, rồi tò mò nhìn xung quanh.
Từ Trung ở phía sau nói với cậu: “Đây là nhà của ba mẹ Trần. Trước khi Zombie bạo phát, bọn họ đều là những người thấp cổ bé họng. Thời trước giải phóng, những người nhà nghèo từng ở nơi này. Chúng ta chỉ cần phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-gia-quy-lai/64547/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.