Mắt mũi của Đinh Vĩ sưng bầm, trong lúc nhất thời Trương Khánh không nhận ra y là một thành viên đã bị hắn ta đặt tên trong danh sách đen của hắn. Sau khi nhìn thấy Đinh Vĩ, Trương Khánh gật gật đầu nói với Phong Thiệu Huy: “Cậu làm tốt lắm, lát nữa tôi sẽ thông báo bọn họ thưởng cho cậu.”
“Cám ơn lão đại.”- Trên mặt Phong Thiệu Huy mang đầy vẻ kích động.
Sau khi Trương Khánh đi khỏi, Phong Thiệu Huy mới liếc nhìn Đinh Vĩ. Khuôn mặt của Phong Thiệu Huy, cũng chỉ là dạng phổ thông, thậm chí khi nhìn đến Đinh Vĩ, trên mặt vẫn còn mang theo vẻ luồn cúi, nhu nhược.
“Dẫn xuống đi, cố gắng thẩm vấn. Thành Phố B đã rất lâu rồi chưa xuất hiện nhiều người mới như vậy, đối với chúng ta mà nói, là một củ cải ngon không nhỏ.”- Trương Khánh lặng lẽ phân phó với thủ hạ của mình.
Một mảnh vải đen che lấy tầm mắt của Đinh Vĩ, y bị mang đi, lảo đảo đi hết một đoạn đường rất dài. Y nghe được âm thanh của cánh cửa thiết mở ra, sau đó bị đẩy mạnh vào gian phòng.
Đinh Vĩ vấp ngã ở ngưỡng cửa, cánh cửa sau lưng cũng dần dần đóng lại, không một ai nói điều gì với y.
Đinh Vĩ nằm trên đất cảm thấy chỗ bị va đập đau nhói, sau khi bị tai nạn xe, cánh tay vẫn bị trói như vậy, thành một góc độ rất quái lạ. Y nằm trên đất há miệng thở dốc, mảnh vải đen trước mắt và sự tối tăm của căn phòng khiến y không thể nào thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-gia-quy-lai/3228480/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.