Đại quân Zombie di chuyển nhanh hơn tưởng tượng nhiều. Bọn nó che kín phố lớn ngõ nhỏ, không ngừng gào thét. Mấy người bọn họ đứng dưới mái nhà cũng không thể nghe được tiếng nói của nhau.
Mùi hôi thối tràn ngập mọi ngóc ngách, Diệp Tiểu Vân đưa khẩu trang cho Hồng tỷ, mặc dù như vậy nhưng không cách nào giảm được thứ mùi khó ngửi kia.
Một đội Zombie tiên phong tiến vào ngõ nhỏ, nơi ẩn thân của đám Mạc Phỉ.
Vì cầu thang đã bị phá hỏng, chúng không cách nào lên được, chỉ có thể đứng dưới lầu gào thét với những người còn sống.
Địch Hạo Tuấn đứng ở trên dùng mũi tên mình tự chế không ngừng đâm xuống phía dưới. Lăng Ba, Hải Thiên cùng với hai người khác đang đứng bên cạnh anh. Bọn họ giống như người đánh cá đánh bắt giữa mùa đông ở Bắc Cực, khoét một cái lỗ trên mặt băng, sau đó không ngừng dùng vũ khí đâm xuống.
Thi thể Zombie rất nhanh chồng cao lên nhau. Zombie giẫm lên não nhão không ngừng đánh vào cọc gỗ. Những cọc gỗ sắc nhọn kia che kín toàn bộ tầng trệt ở khu dân cư và con đường phụ cận dẫn đến sân thể dục.
Zombie không ngừng đẩy chen vào nhau, sau đó chúng nó bị đồng bạn chen vào đâm đầu vào cọc gỗ, như một hành động trùng lặp.
Mạc Phỉ lấy đèn pin, bọn họ đã lấy những thứ này vào lần cuối bước ra từ siêu thị kia.
Zombie tuy không có trí lực nhưng sẽ bị hấp dẫn bởi âm thanh và ánh sáng. Vì vậy chúng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-gia-quy-lai/3228459/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.