Mạc Phỉ chưa từng trải qua huấn luyện cấp cứu chuyên nghiệp, nhưng vào lúc này, cậu không thể không dũng cảm đứng ra.
Cậu lấy quần áo sạch sẽ trên giá, rửa sạch tay bằng nước, hơ dao trong tay cho nóng.
Ba Trần đối mặt với cảnh tượng đầy máu này cũng không biết nên làm sao, Mạc Phỉ nói với ông: “Ba Trần, xin tránh ra.”
Cùng Từ Nghĩa lôi lôi kéo kéo, mẹ Trần trúng phải mũi tên, đầu mũi tên vẫn còn đang cắm bên trong da thịt của bà. Mạc Phỉ phải dùng dao lấy nó ra, sau đó mới có thể khâu vết thương lại.
Ba Trần thấy Mạc Phỉ cầm dao tới, khóe mắt nhảy lên cũng không dám nhìn đến cảnh kia.
Mạc Phỉ xé quần áo ở miệng vết thương ra, dùng mũi dao xâm nhập vào vết thương. Rất nhanh máu bên trong nhuộm đỏ thân dao, huyệt thái dương của cậu thình thịch nhảy lên.. Máu cùng ánh sáng phản chiếu trên dao khiến cậu nhớ đến đêm đó, cậu ở trong xe, Cố Lam bị trói trước mặt cậu.
Mạc Phỉ lắc lắc đầu lấy lại thần trí, cậu dùng dao đẩy da thịt ra, đưa tay lấy mũi tên ở bên trong ra.
Đầu ngón tay như đưa vào một vũng bùn trơn trượt, thịt non bốn phía bị đè ép. Mạc Phỉ tìm được mũi tên, cẩn thận lấy ra ngoài.
Mẹ Trần hôn mê nhưng vì đau đớn khẽ hừ một tiếng.
Rốt cuộc Mạc Phỉ cũng lấy được mũi tên ra, dùng vải vóc dính nước thanh lý vết thương, sau đó lấy châm tuyến khâu lại,
“Ba Trần giúp con một tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-gia-quy-lai/3228436/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.