44
Trước đó không lâu tôi còn mong đợi, nếu Hứa Hạo và Thủy thảo viết thiên 818 là hai người khác nhau thì tốt.
Hiện thực như mong đợi, nhưng vì trái tim tôi càng thêm đau đớn?
Từ đầu đến cuối, chỉ có một mình tôi không biết gì cả, chính anh chắp tay nhường tôi cho người khác.
Tôi đưa tay lên, tát Hàn Mạc một cái.
Anh nghiêng mặt sang một bên, tóc trên trán anh có hơi lộn xộn, anh yên lặng, giữ nguyên tư thế sau khi bị tôi tát.
Mấy người đứng phía sau khinh ngạc ồ lên.
Tôi đi lướt qua bả vai Hàn Mạc, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lúc ngồi trong xe, tôi tựa trán lên vô lăng, khóc không thành tiếng.
Về đến nhà, tôi ngã lên sô pha tiếp tục khóc.
Vì sao không nói với tôi sớm hơn!
Rốt cuộc nửa năm nay, tôi là cái gì.
Tôi chính là đồ ngu! Siêu cấp ngu ngốc!
Một lúc lâu sau, tôi đã khóc đến mệt.
Thực sự tôi đã mất hết sạch dũng khí, lần nữa nhần mở weibo, tôi muốn đọc lại những tin nhắn cũ.
Đã rất lâu rồi tôi không vào trang cá nhân của Thủy thảo viết thiên 818, có lẽ sau đó anh đã từng cập nhập trạng thái, nhưng bị tôi bỏ lỡ.
Tin nhắn cuối cùng của tôi và Thủy thảo viết thiên 818 là vào nửa năm trước, chính là tin nhắn Hứa Hạo xin số Wechat của tôi.
Anh ta nói: “Chị gái nhỏ, hình như chúng ta ở cùng một thành phố, có thể thêm phương thức liên lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-eo-cua-chi/3406515/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.