Chu Nhan không để ýmột cái, Hoa Dung Nguyệt đã không thấy tăm hơi; đổi lại một thân áo dàithoải mái nàng vén mành vải lên nhìn ra bên ngoài mấy lần, vừa muốn đira ngoài tìm; thì đã thấy bộ dáng Hoa Dung Nguyệt bộ dáng vui mừng, ngâm nga điệu hát dân gian nhảy nhót trở về.
Chu Nhan cũng không hỏihắn đi đâu, chỉ là vén mành lên cho hắn đi vào, lại đi đến bên cạnh chậu đồng, cầm lên khan ấm đưa cho hắn lau mặt.
Hoa Dung Nguyệt concầm thú này rõ ràng là làm chuyện gì đó, tâm tình tương đối tốt; nhậnlấy khăn Chu Nhan đưa cho, cười vô hại như vật nuôi!
...
Vài ngày sau.
Ở quân doanh Tây Bắc, Chu Nhan nhận được thánh chỉ của Thiên tử, thì ralà đương kim Thái hậu cảm niệm lần trước Quảng Ngọc công chúa có thể antoàn vượt qua tai nạn ở Kim Khẩu trấn, nghĩ muốn đi Tướng Quốc Tự dânghương tham bái Phật Tổ tạ lễ cầu phúc, chỉ đích danh Chu Nhan theo bênmình hộ giá, không được sai sót!
Chu Nhan nhìn thánh chỉ sángloáng trong tay, có chút không rõ ràng lắm sắc mặt trầm xuống, tuy làtrong lòng không muốn phục vụ vị chủ tử cao quý trong cung này, nhưngthái hậu tốt xấu gì cũng coi như là thẩm thẩm của nàng, hơn nữa lại làthiên tử mở miệng, nàng cũng không có biện pháp chối từ; chỉ có nắm chặt thánh chỉ trong tay, đáp ứng!
Tướng Quốc Tự cách kinh thànhkhoảng hơn một trăm dặm, người cưỡi ngựa tốc độ bình thường chỉ dùng nửa ngày là đến, chỉ là đi theo tốc độ phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-duong-chi-nha-co-phu-quan-doan-tu/2734933/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.