Chu Nhan dẫn Hoa Dung Nguyệt vừa mới thông suốt, nhanh như chớp chạy ra bên ngoài, tiếng gióthổi mãnh liệt bên tai, cả người đều bắt đầu lạnh. Đương nhiên, Hoa Dung Nguyệt cũng sợ không nhẹ, hàm răng gắt gao cắn vào cánh môi, vốn gò mánhư hồng nhuận, nay vì sợ quá mức mà tím tái giống như bị sương thunhiễm lạnh. Trong hốc mắt, nước mắt vòng quanh, không biết là muốn chảyra ngoài hay như thế nào.
Người quan sát tụ tập ở bãi săn ngàycàng nhiều, ban đầu mọi người còn hơi giật mình, sau đó biến thành nhỏgiọng bàn tán, cuối cùng bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ. Tuy rằng không biếtbọn họ nói cái gì, nhưng thông qua biểu tình cười nhạo ái muội kia cũngcó thể đoán ra những lời họ nói tuyệt đối không phải lời gì hay ho.
Chu Nhan cũng không chú ý tới việc này, chỉ thấy thân thể Hoa Dung Nguyệttrong lòng đang ngày càng căng cứng cùng lạnh lẽo, tựa như dây cung bịkéo hết cỡ, nhẹ nhàng cúi người nói: “Dung Nguyệt, thoải mái một chút,ngươi cứ như vậy sẽ không dễ chịu đâu!” Nói xong, Chu Nhan liền lấy mộtbàn tay nhẹ nhàng xoa thắt lưng Hoa Dung Nguyệt.
Hằng năm, ChuNhan đều cầm đao nên tay khá thô, khi xoa xoa quần áo Hoa Dung Nguyệtnhư thế, nhưng vẫn cảm nhận được da thịt mềm mại phía dưới. Chu Nhancười cười: “Thắt lưng Dung Nguyệt mềm mại như vậy, thật giống như nữnhi…”
Hoa Dung Nguyệt ngồi phía trước vẫn luôn căng thẳng nghevậy đầu lập tức liền ‘ông’ một tiếng, chỉ thấy một luồng khí nóng từ chỗ Chu Nhan đụng chạm ở giữa lưng chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-duong-chi-nha-co-phu-quan-doan-tu/2734887/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.