Thi thể Xà trường lão được Vong Xuyên vớt lên từ Vong Xuyên.
Ngâm hơn một canh giờ, thi thể đã hơi phù thũng.
Xà trường lão vốn có dáng người còng lưng, nhưng sau khi chết lại duỗi thẳng ra rất nhiều. Vong Xuyên vén từng lớp quần áo trên người hắn, từ bên trong mò ra không ít thứ tốt.
Một túi tiền, bên trong có ba tờ kim phiếu mệnh giá một trăm lạng vàng, bốn tờ ngân phiếu mệnh giá mười lạng vàng.
Một túi da hươu, bên trong chứa đầy bột phấn có mùi hắc kỳ quái.
Một cái đỉnh nhỏ có nắp, rất nặng, tỏa ra mùi hương thoang thoảng, được bọc trong lụa, trông rất quý giá.
【Ngũ Độc Đỉnh: Phẩm cấp xanh lục (Độ bền 100/100)
Trang bị được chế tạo từ gỗ âm dương ngũ độc, đặt ở nơi hoang vắng có thể tỏa ra mùi hương thu hút côn trùng độc, có xác suất nhất định thu hút các loài cực độc.
Khi ngủ nhớ gói lại! Tuyệt đối không được đặt cạnh giường, ngươi sẽ không muốn có thứ gì đó bò khắp người ngươi khi ngủ, tìm chỗ cắn đâu.】
【Bột rắn độc: Vật cực độc; ( 99/100)
Có thể dùng để tẩm độc, có thể thêm vào thức ăn, thấy máu phong hầu.】
Vong Xuyên nhận được tin tức phản hồi, không lộ vẻ gì, lặng lẽ gói Ngũ Độc Đỉnh lại bằng lụa, cùng với “bột rắn độc” trong túi da hươu cất đi.
Ngũ Độc Đỉnh là trang bị phẩm cấp xanh lục đầu tiên mà hắn thấy cho đến nay, giá trị hẳn không nhỏ, sau này có thể giữ lại để đổi trang bị.
Bột rắn độc…
Đây là thứ tốt.
Khi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-tu-vong-vo-hiep-c/5080041/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.