Chương trước
Chương sau
Nghe Nordic nói thì Lâm gật đầu xem như đồng ý, có lẽ là cả hai lý do này cùng phát động tác dụng nên cả ngày sơn cốc mới không gặp phải tấn công, có lẽ một đoạn thời gian nữa mới suất hiện con hung thú khác tới chiếm nơi này.

“ vậy thì tốt, có điều vẫn phải chú ý một chút, thà cẩn thận còn hơn một chút sơ suất thì hối hận đã muộn rồi !”


“ yên tâm đi lão đại, cứ giao cho ta !” : Nordic nghe Lâm dặn dò thì vỗ ngực bảo đảm : “ chỉ cần lão đại ngươi mỗi ngày đều cho ta tới một bữa như vậy, thì chỉ khi nào ta chết trước mới tới phiên bọn họ !”

“ hừ, không thiếu ngươi, làm tốt chuyện của mình là được, ta cũng không cần ngươi phải liều mạng, chỉ cần chống tới ta kịp thời trở về là được, khi gặp chuyện không thể giải quyết thì có thể dùng điện thoại trùng liên hệ ta !”

Lâm nhìn vẻ mặt nịnh nọt của Nordic thì buồn cười sau đó hừ lạnh nói, Lâm làm sao không biết tên này nhân cơ hội hỗn mấy bữa ăn đâu, bởi vậy Lâm cũng không phản đối.

“ đã liên lạc được cùng với tổ chức chưa ?” : đang trong lúc cắn một miếng thịt Lâm như chợt nhớ tới cái gì quay sang hỏi Nordic.

“ lúc trưa nay mới sơ bộ liên hệ được, có điều vì vùng biển này có chút nhiễu loạn nên điện thoại trùng loại đường dài rất khó bắt được tín hiệu, phải chờ một ít thời gian cho mấy con điện thoại trùng quen thuộc sóng điện từ ở nơi này mới có thể ổn định được !”

Nghe Lâm hỏi thì Nordic lập tức trả lời, Lâm nghe vậy cũng biết Nordic nói không khác dự đoán của Lâm là mấy cho nên cũng nói : “ ta biết, nhưng vẫn tốt nhất nhanh chóng cùng tổ chức không gián đoạn liên lạc lẫn nhau mới được !”

“ được !” : Nordic nghe Lâm lại cường điệu chuyện này thì cũng gật đầu đáp ứng, thấy Nordic thoáng coi trọng việc này Lâm cũng hài lòng gật đầu.

Hòn đảo này từ trường có chút đặc biệt, dùng một từ để diễn tả thì chỉ có một chữ ‘loạn’ , bởi vậy điện thoại trùng muốn ở trên hòn đảo này cùng điện thoại trùng ở nơi khác bắt được liên lạc, thì chúng phải có một thời gian để thích nghi với từ trường ở đây.

Và thời gian thích nghi tuỳ trường hợp, từ trường hơi ổn định một chút thì thời gian điện thoại trùng thích nghi chắc chắn sẽ nhanh hơn là từ trường hỗn loạn.

Hiện tại bọn hắn tới hòn đảo này cũng được ba ngày rồi, điện thoại trùng chỉ mới sơ bộ bắt được một chút tín hiệu thôi, có thể đơn giản nói đôi câu vài lời, nhưng để trò chuyện thời gian lâu một chút thì hơi khó khăn.

“ như vậy từ ngày mai bắt đầu, để đội xây dựng bắt đầu làm việc đi, nhiệm vụ của bọn họ là trong thời gian một tháng phải sơ bộ xây dựng được chỗ ngủ cho ít nhất một ngàn người trở lên !”

Vừa ăn Lâm vừa có quyết định nói với Nordic, Nordic nhu thuận gật đầu, hai tay cùng cái miệng thì chưa từng dừng lại, tốc độ ăn của Nordic nhanh hơn Lâm gấp ba bốn lần, Lâm cũng tập mãi thành thói quen rồi nên cũng không thấy lạ.

Trong một tháng xây dựng chỗ ngủ cho khoảng ngàn người trở lên cũng không phải là một việc nhẹ nhàng, dù sao đội xây dựng không có nhiều nhân lực, cũng may một khi Lâm đứng vững gót chân trên đảo này thì hắn sẽ liên hệ tổ chức điều thêm người tới.

Như vậy thì tốc độ xây dựng sẽ nhanh hơn nhiều, xây nhiều chỗ như vậy cũng vì sau này nơi đây sẽ là một đại hậu phương thứ hai của tổ chức, như vậy cần rất nhiều người khai thác tài nguyên của nơi này, đến lúc đó sẽ có một lượng lớn tù phạm sẽ được bí mật dẫn tới đây làm lao công.

Vậy thì sẽ cần phải một lượng thành viên nhất định để phụ trách giám sát đám tù binh kia, dự tính của Lâm thì nhân số ít nhất cũng phải trên ngàn người, trong đó ít nhất cũng sẽ có hai vị có thực lực Trung Tướng cấp trở lên toạ trấn.

Nhiệm vụ của bọn hon không chỉ là để giám sát tù binh thôi, mà còn có nhiệm vụ liên tục thanh lý nguy hiểm, trải qua hai ngày quan sát thì Lâm có một kết luận, hung thú trên hòn đảo này tốc độ sinh sôi cực nhanh.

Nếu không định kỳ kiềm chế số lượng của chúng, thì khi tù phạm làm việc hệ số nguy hiểm rất cao, bởi vậy Lâm mới định quân số đóng trên đảo ít nhất phải một ngàn người là vậy.

. . .

Trong lúc Lâm đang thăm dò một hòn đảo bí ẩn, và tranh thủ mau chóng đột phá Haki, thì ở Tân Thế Giới bắt đầu có hiện tượng gió nổi mây phun, nhất là từ khi băng hải tặc Râu Trắng thường xuyên biến mất.

Cả hải quân cùng hải tặc đều thần hồn nát thần tính, bọn họ không biết chủ lực của băng hải tặc Râu Trắng vì sai liên tục biến mất một đoạn thời gian như vậy, và trong đoạn thời gian biến mất thì băng hải tặc Râu Trắng đã làm gì.

Hải quân cùng hải tặc đều cho rằng băng hải tặc Râu Trắng sắp sửa có hành động gì lớn rồi, nhất là hải quân, những hành động gần đây của băng hải tặc Râu Trắng làm cho Nguyên Soái Sengoku cực kỳ đau đầu.

Nhất là Ngũ Lão Tinh điện đàm cho hắn yêu cầu hải quân lập tức điều tra chuyện này, tiếc là lần này băng hải tặc Râu Trắng biến mất toàn là thành viên nòng cốt, bởi vậy ám tử hải quân xếp vào không làm nên chút tác dụng gì.

Quả thực nếu như Râu Trắng biết quyết định của lão làm cho cao tầng hải quân sầu bạc đầu, nhất định sẽ cao hứng uống cái một ngày một đêm rồi cười to nói, các ngươi cũng quá nhạy cảm đi ta chỉ dẫn các con trai của ta đi tu luyện một chút thôi, không cần phải nhạy cảm như vậy đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.