Chương trước
Chương sau
Cho dù lúc này sĩ khí hải quân giảm mạnh, tổn thất cũng to lớn, nhưng ưu thế của hải quân vẫn còn, ưu thế về nhân số, từ cường giả cho đến binh sĩ đều nhiều hơn đối phương nhiều.

Đây mới là niềm tin căn bản của Aokiji lúc này, theo mệnh lệnh của Aokiji phát ra, hải quân bắt đầu hành động, mặc dù không khí có chút trầm trọng, nhưng hải quân vẫn đâu ra đấy tiến hành.

Rất nhanh bọn họ chuẩn bị sẵng sàng tiếp tục tiến lên, Aokiji vì tiết kiệm thời gian đích thân mở đường, bởi vì đây là hắn chế tạo ra băng, cho nên phá ra một con đường rất dễ dàng.

Tiêu hao cũng không bao nhiêu, vừa mở đường cho hạm đội tiến lên, Aokiji cũng vừa thừa cơ hội này bổ xung thể lực, cách bổ xung thể lực nhanh nhất chính là ăn.

Cường giả đều là thùng cơm, ăn càng nhiều đại biểu càng mạnh, hơn nữa tới cấp bậc này của bọn họ, tốc độ tiêu hóa cũng cực nhanh.

Có điều không bật hack như Luffy cùng Lâm như vậy, dù cho tốc độ hồi phục của Aokiji đã rất nhanh, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục thể lực tiêu hao trước đó, thì cũng cần nửa ngày mới được.

Mà nửa ngày thời gian là hoàn toàn không đủ, Aokiji cũng không cho rằng Lâm sẽ tốt bụng cho hắn thời gian khôi phục đâu.

Đúng như Aokiji dự đoán như vậy, Lâm làm sao có thể không biết càng là cường giả thì tốc độ khôi phục càng biến thái.

Mà cường giả như Aokiji, thì Lâm dự đoán để Aokiji khôi phục đầy thể lực cũng phải cần ba bốn giờ.

Đây là Lâm tận lực phán đoán nhanh, chứ thực tế thì Aokiji cũng phải cần nửa ngày mới khôi phục ba thành thể lực tiêu hao lúc nãy.

Và biết vậy, cho nên Lâm làm sao có thể để cho Aokiji có thời gian thư giản khôi phục được, bởi vậy việc liên tục tập kích gây phiền phức là điều tất nhiên phải làm rồi.

Khổ cực tiêu hao ba thành thể lực của Aokiji, làm sao có thể để cho hắn có thời gian khôi phục hoàn toàn, ít ra cũng phải làm chậm tốc độ khôi phục của Aokiji lại.

Tốt nhất tìm cách làm cho Aokiji càng tiêu hao càng nhiều, không có cơ hội bổ xung thì càng tốt, có điều Lâm biết điều đó là không thể, chỉ có thể tận lực giảm tốc độ khôi phục của Aokiji lại thôi.

Trong lúc Aokiji và hải quân binh sĩ bận rộn hành động, thì lúc này Lâm cùng tổ chức của hắn đã rời khỏi khu vực trung tâm sương mù ba bốn cây số rồi.

Mặc dù vẫn chưa thoát ra khỏi sương mù, và cũng chưa hoàn toàn đi ra khỏi phạm vi mặt biển bị đóng băng, nhưng tốc độ không vì vậy mà bị giới hạn quá nhiều.

Bởi vậy thời gian không lâu sau khi tách ra khỏi hải quân, Lâm mới có thể đi xa như vậy, lúc này tính toán ra khoảng cách, thì có lẽ cũng sắp đi ra khỏi sương mù bao phủ rồi.

Nhìn thấy sương mù càng ngày càng nhạt, ảnh hưởng sương mù đem lại càng lúc càng yếu, thì trong lòng Lâm khẽ động, sau đó quay sang hỏi một vị cán bộ đứng phía sau.

“ thứ đó chuẩn bị sẵng sàng chưa?!”

Vị cán bộ kia nghe Lâm hỏi, thì sắc mặt một nghiêm sau đó trả lời: “ thứ đó đã chuẩn bị sẵng sàng rồi lão đại, có điều thứ đó thật có thể qua mặt Aokiji người này hay không a?, Haki quan sát của hắn cũng rất mạnh, ta sợ thứ đó không thể qua mặt được Aokiji, lúc đó thì khoảng thời gian này chuẩn bị thứ kia đều uổng phí hết!”

Nghe vị cán bộ này nói, thì Lâm trong lòng cũng không đế, Lâm đã từng thử qua thứ kia rồi, Haki quan sát chỉ cần hơi chú ý một chút hoàn toàn có thể phát hiện sớm.

Nhưng ít nhất cũng phải từ cao cấp Haki quan sát trở lên mới được, dù sao thứ này tốc độ nhanh, lại hoàn toàn không có sinh mệnh dấu hiệu.

Loại vũ khí này hoàn toàn là một khối sắt di động mà thôi, sợ là sợ Aokiji trải qua thời gian dài như vậy dùng Haki quan sát.

Hiện tại Aokiji vẫn có thể liên tục duy trì thì Lâm cũng hết cách, Lâm cũng muốn dùng thứ này tấn công hải quân trong sương mù.

Trong sương mù thì Haki quan sát của Aokiji bị giảm đến mức cực thấp, thành công độ sẽ càng lớn, nhưng kỳ quái là thứ vũ khí bí mật này vào trong phạm vi sương mù bao phủ.

Hoàn toàn trở thành khối sắt vụn, cho dù là sương mù chỉ bao phủ trên mặt biển thôi, còn thứ vũ khí kia hoạt động dưới mặt biển vẫn bị ảnh hưởng.

Nếu không thì Lâm đã cho thứ vũ khí bí mật kia cùng tấn công hải quân lúc ban đầu rồi, khi đó đảm bảo lấy được chiến tích sẽ càng to lớn hơn.

Sương mù quả nhiên có lợi và hại khác nhau, cái này Lâm cũng đành bó tay hết cách, bởi vậy Lâm chỉ có thể lùi lại cầu cách khác.

Mặc dù không có sương mù yểm trợ tới tốt, nhưng dùng để tấn công bất ngờ vẫn không sai, uy lực cũng rất mạnh.

Chỉ cần canh chừng không để cho Aokiji kịp thời dùng ra chiêu thức đóng băng mặt biển là được, bởi vậy chỉ có một nơi có thể bố trí thứ vũ khí này mà Aokiji khó có thể phát hiện.

Đó chính là nơi biên giới sương mù bao phủ, chỉ cần hải quân ra khỏi sương mù, thì tiếp theo chờ bọn họ chính là một cái bẫy khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.