Chương trước
Chương sau
Lâm nghe Rorein nói, thì hài lòng gật gật đầu, sau đó hắn cũng không quên căn dặn.

Mặc dù hắn biết đây là làm điều thừa, nhưng vẫn căn dặn một lần cũng không tốn hao cái gì.

Làm như vậy để bọn hắn biết, Lâm rất coi trọng chuyện này, như vậy bọn hắn sẽ chăm chú hơn một ít.

Bọn họ sẽ lên 100% tinh thần, nhiều khi thành bại của một việc chính vì chênh lệch một chút ít tính chăm chú này a.

“ ta sẽ lập tức thông báo dặn dò bọn họ, có điều lão đại a, lần này tổ chức chiến lực cao cấp hầu như đều rời khỏi Đảo Cá Voi, liệu nơi này có bị tập kích bất ngờ hay không a?”

Rorein gật đầu xác nhận, sau đó hắn hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi thăm Lâm thắc mắc trong lòng mình.

Lâm nghe Rorein hỏi, thì hài lòng gật đầu, Rorein trải qua thời gian dài học tập như vậy, càng ngày trưởng thành càng nhiều rồi, suy nghĩ càng thêm thấu đáo.

Biểu hiện của hắn trải qua Lâm quan sát, làm cho Lâm rất hài lòng, khóe miệng Lâm câu lên vẻ mĩm cười, sau đó quay sang nhìn kỹ Rorein rồi nói.

“ không quan hệ, cho dù hiện tại chúng ta rút hết sạch người đi, thì Đảo Cá Voi cũng sẽ không bị tập kích, nguyên nhân chỉ có một, trận chiến này quá nhiều người quan sát rồi, đây là một trận chiến để hải quân lấy lại danh dự sau hai lần thất bại a!”

“ nếu bọn họ còn tập kích chúng ta, thì danh dự của hải quân sẽ mất sạch, dù sao chúng ta không phải Tứ Hoàng, chúng ta chỉ có tiềm lực Tứ Hoàng thôi, mà tiềm lực chính là chưa chính thức trưởng thành, hải quân trải qua hai lần tập kích thất bại, danh dự của bọn họ đã tụt dốc không phanh rồi,

Lần này cho dù có muốn hay không, thì hải quân sẽ không dám dùng tới ám chiêu ngay từ ban đầu nữa, ám chiêu thì chắc chắn sẽ có, nhưng ban đầu chắc chắn sẽ không, bởi vậy chúng ta phải lợi dụng lần này mới được a!”

Lâm lên tiếng nói, ánh mắt ý vị thâm tường mĩm cười lấy, hải quân một cái thế lực lớn như vậy, coi trọng nhất là cái gì?.

Là danh dự, là danh tiếng.

Hải quân không sợ tổn thất, nếu bọn hắn sợ hãi tổn thất, thì sẽ không có cuộc chiến thượng đỉnh xảy ra sau này đâu.

Đừng nhìn trong Anime chỉ có Râu Trắng cùng Ace chết mà lầm, kể cả hải quân lẫn hải tặc đều chết rất nhiều người.

Chỉ vì trong Anime không cho phép thể hiện ra thôi, bởi vậy hải quân sẽ không vì chút tổn thất mà sợ sệt.

Ngược lại càng tổn thất thì bọn họ sẽ càng điên cuồng, đây chính là hải quân hiện tại, nhất là trong hải quân còn có một con chó điên ở nữa a.

Bọn họ đã hai lần thất bại cho Lâm rồi, hơn nữa còn là hai lần ẩn núp tập kích bất ngờ, nhưng cả hai lần đều lấy thất bại kết thúc.

Cho dù người bình thường không hề biết chuyện này, nhưng các thế lực khác đều biết chuyện này a, hải quân cùng chính phủ thế giới có thể dấu diếm người bình thường.

Nhưng không thể dấu diếm những thế lực khác, bởi vậy trải qua hai lần thất bại, danh dự, danh tiếng, và mức độ uy hiếp của hải quân với các thế lực khác đã tụt dốc không phanh.

Nếu lần này bọn họ còn làm ra hành động ám chiêu trước khi giao chiến, thì danh dự của hải quân hoàn toàn vỡ nát, Sengoku chắc chắn sẽ không để chuyện này xảy ra.

Bởi vậy Lâm chắc chắn, từ ban đầu hải quân sẽ không dám phái người tập kích Đảo Cá Voi, bởi vậy hắn mới yên tâm điều toàn bộ cao cấp chiến lực ra khơi.

Có điều Lâm yên tâm không sợ hãi, nhưng không có nghĩa là hắn không có một chút chuẩn bị nào, ngược lại, hắn chuẩn bị vẫn rất nhiều.

Cho dù thực sự có người tập kích lên đảo, thì trong thời gian ngắn bọn hắn cũng sẽ không có thu hoạch gì nhiều.

Những thông tin cần che dấu, Lâm toàn bộ đều che dấu hết, không có một hai ngày tìm kiếm, lật tung cả ba tòa thị trấn, thì đừng hòng moi ra những thông tin này.

Nghe Lâm nói, Rorein gật gật đầu xem như thụ giáo, vẻ mặt hắn bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng cảm thán.

Kinh nghiệm của hắn vẫn còn quá ít a, hắn còn đấu không lại những lão hồ ly này...không đúng.

Lão đại không phải lão hồ ly, mà là tiểu hồ ly a, trong lòng Rorein vừa nhã rãnh vừa cười trộm lấy.

Cũng may Lâm không biết điều này, nếu không hắn chắc chẵn sẽ lôi tên này ra dùng roi quất dùng nến đốt, cho hắn dục tiên dục tử một lần.

Có điều cười trộm thì cười trộm, Rorein vẫn thật tâm ghi nhớ những chuyện này vào trong lòng, trước đây hắn vẫn còn có chút non a.

Hắn chỉ nghĩ tới làm sao lấy được lợi ích lớn nhất, mà không nghĩ tới những thứ khác còn quan trọng hơn lợi ích nhiều, hắn đem chuyện này ghi tạc vào trong lòng.

Còn việc Lâm và Rorein nói tới chuẩn bị, thì đây xem như là món quà đầu tiên, mà Lâm khổ tâm chuẩn bị mấy tháng cho hải quân.

Để có thể làm được chuyện này, tổ chức phải tiêu hao nhân lực và vật lực rất lớn mới thu hoạch được.

Đây không gì khác ngoài một trái ác quỷ đặc biệt, nó không hề có sát thương gì, ngoài một tác dụng đặc biệt ra, nó có thể xem như là một trái vô bổ trái ác quỷ.

Hoặc có thể bởi vì, các chủ nhân trước của trái ác quỷ này quá mức phế vật cũng nên, đây là một trái ác quỷ mà Lâm có ấn tượng với nó từ khi còn trong thôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.